HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 178

chai là vết thương bồi vào vết thương của súng sau khi nạn nhân đã gục
xuống. Có ít nhất mười bốn nhát đâm, có lẽ đến hai mươi nhát, nhiều nhát
để lại mảnh thủy tinh trong mô cổ, trong đó bốn mảnh xuyên thẳng qua cơ
cổ và khí quản rồi đâm lòi ra đằng sau gáy.”

Có một khoảng lặng ở bàn, kèm theo là nhiều vẻ mặt bối rối và hứng thú

khác nhau. Rodriguez chụm đầu ngón tay lại để tạo thành hình tháp chuông.
Y là người lên tiếng đầu tiên.

“Vết đạn ư?”
“Vết đạn,” Thrasher nói, bằng sự thích thú của một người thích khám phá

những thứ không ai thấy trước được.

Rodriguez nhìn Hardwick với vẻ cáo buộc. “Tại sao chẳng nhân chứng

nào của anh nghe tiếng súng hả? Anh nói với tôi có ít nhất hai mươi khách ở
trang viên mà, nếu vậy thì lẽ nào bà vợ lại không nghe?”

“Bà ta có nghe.”
“Gì hả? Anh biết bao lâu rồi? Sao tôi không biết?”
“Bà ta có nghe mà không biết,” Hardwick nói. “Bà ta nói có nghe tiếng gì

đó như tiếng một cái tát bị bóp nghẹt. Lúc đó bà ta chưa thấy tiếng đó có ý
nghĩa gì cả, và tôi cũng chẳng thấy có nghĩa lý gì, mãi đến bây giờ mới
hiểu.”

“Bị bóp nghẹt ư?” Rodriguez hỏi một cách ngờ vực. “Anh muốn nói là

nạn nhân bị bắn chết bằng súng giảm thanh ư?”

Mức độ chú ý của Sheridan Kline tăng vọt lên một bậc.
“Vậy là rõ rồi còn gì!” Thrasher la to.

“Rõ gì cơ?” Rodriguez và Hardwick đồng thanh hỏi.
Cặp mắt của Thrasher ánh lên vẻ đắc thắng. “Rõ tại sao có lông ngỗng

trong vết thương.”

“Cả trong mẫu máu quanh chỗ cái xác nữa.” Giọng cô tóc đỏ nghe không

thể phân biệt được là nam hay nữ cũng như bộ com lê của cô ta.

Thrasher gật đầu. “Tất nhiên trong đó cũng có nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.