HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 179

“Trêu ngươi thật,” Kline nói. “Ai trong các anh hiểu chuyện thì bỏ chút

thời gian nói cho tôi hiểu được không?”

“Lông ngỗng ấy!” Thrasher hét một tiếng như thể Kline bị nặng tai.

Vẻ mặt ngơ ngác thực tình của Kline bắt đầu phủ đầy băng giá.
Hardwick lên tiếng khi chợt hiểu ra sự thật. “Tiếng súng hãm thanh, cùng

với sự xuất hiện của lông ngỗng, cho thấy hiệu ứng hãm thanh có lẽ được
tạo ra bằng cách bọc súng trong một loại vật liệu bằng lông nào đó – có thể
là áo khoác trượt tuyết hoặc áo khoác có mũ trùm đầu.”

“Anh muốn nói ta có thể hãm thanh của súng bằng cách cầm nó bên trong

áo khoác trượt tuyết ư?”

“Không hẳn thế. Ý tôi là nếu tôi cầm súng trong tay và quấn quanh nó –

nhất là quanh họng súng – một loại vật liệu bằng lông đủ dày, thì tiếng nổ có
thể giảm xuống thành tiếng của một cái tát, nếu nghe từ bên trong một căn
nhà đóng cửa sổ được cách ly tốt.”

Lời lý giải dường như thỏa mãn được mọi người trừ Rodriguez. “Tôi

muốn xem kết quả vài cuộc thử nghiệm trước khi tin chuyện đó.”

“Anh không nghĩ đó là bộ phận hãm thanh thực sự sao?” Kline nghe có vẻ

thất vọng.

“Có thể chứ,” Thrasher nói. “Nhưng nếu vậy anh phải có cách giải thích

khác cho mấy cái hạt lông ngỗng li ti đó chứ.”

“Vậy là,” Kline nói, “hung thủ bắn nạn nhân ở cự ly gần…”
“Không phải ở cự ly gần,” Thrasher xen vào. “Ở cự ly gần theo nghĩa là

họng súng gần chạm vào nạn nhân, nhưng không có chứng cứ nào cho thấy
như vậy.”

“Vậy thì bắn từ khoảng cách bao xa?”
“Khó nói lắm. Trên cổ có vài vết bỏng lấm chấm, rời rạc do thuốc súng để

lại, nghĩa là súng phải bắn trong vòng một mét rưỡi, nhưng vết bỏng không
nhiều nên không tạo ra hình thù gì. Khoảng cách bắn có thể còn gần hơn
nữa, và vật liệu bao quanh họng súng đã giảm thiểu vết bỏng do thuốc
súng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.