HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 184

23

Không Dấu Vết

“Vậy là cái nhọt mông bệnh lý đã biến rồi,” Rodriguez vừa nói vừa dò xét

những bộ mặt đang ngồi ở bàn để xem có ai tung hô lời mô tả hóm hỉnh về
một nhà bệnh lý học của y không, nhưng chỉ có cái cười nhạt kinh niên của
anh em Cruise song sinh là gần giống như vậy. Kline chấm dứt sự im lặng
bằng cách yêu cầu Hardwick tiếp tục tường thuật hiện trường vụ án mà hắn
đang kể lúc tay bác sĩ đến.

“Tôi cũng nghĩ y như anh đấy, Sheridan,” Rodriguez xen vào. “Hardwick,

nói tiếp chỗ anh bỏ dở nào, và chỉ tập trung những chi tiết mấu chốt thôi.”
Lời cảnh báo cho thấy thường thì Hardwick không làm như vậy.

Gurney để ý thấy thái độ của tay đại úy rất dễ đoán – hằn học với

Hardwick, nịnh nọt Kline, còn nhìn chung thì tự cao tự đại.

Hardwick nói nhanh. “Dấu vết rõ nhất của hung thủ là một loạt các dấu

chân đi vào trang viên qua cổng trước, đi tiếp qua khu vực để xe vòng ra
phía sau kho thóc, ở đây thì dấu chân ngừng chỗ chiếc ghế sân vườn…”

“Trong tuyết ư?” Kline hỏi.

“Đúng. Ta tìm thấy nhiều mẩu thuốc dưới chỗ đất trước ghế.”
“Bảy mẩu,” cô tóc đỏ ngồi trước laptop nói.
“Bảy mẩu,” Hardwick lặp lại. “Dấu chân đi từ ghế…”

“Khoan đã, anh thám tử, nhưng nhà Mellery có thường để ghế sân vườn

ngoài tuyết không?” Kline hỏi.

“Không, thưa sếp. Có vẻ như tên hung thủ mang ghế theo.”
“Mang theo ư?”

Hardwick nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.