HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 228

“Nếu đúng là trò chơi thì mục đích của nó là đánh lạc hướng chúng ta,

thành công rồi còn gì,” Rodriguez châm chọc.

Thấy Gurney không đáp lại, Kline huých. “Trông anh như không đồng ý

hoàn toàn.”

“Tôi nghĩ trò chơi này không chỉ nhằm đánh lạc hướng đâu. Tôi nghĩ nó

là toàn bộ vấn đề.”

Rodriguez nhổm dậy khỏi ghế, vẻ ghê tởm. “Sheridan, nếu anh không cần

tôi chuyện gì nữa thì tôi phải trở lại văn phòng đây.”

Sau khi cho Kline một cái bắt tay ảm đạm, y rời phòng, một chập sau

Wigg cũng rời theo. Kline che đậy tất cả các phản ứng của mình trước sự ra
đi đó.

“Nói tôi nghe nào,” một chốc sau y nói, người nghiêng về phía Gurney,

“lẽ ra ta phải làm những gì mà ta chưa làm? Rõ ràng anh không nhìn sự việc
như Rod.”

Gurney nhún vai. “Xem xét kỹ số khách ấy cũng chẳng hại ai. Sớm muộn

gì ta cũng phải làm vậy. Nhưng đại úy lại có nhiều hy vọng hơn tôi khi cho
rằng làm vậy sẽ bắt được hung thủ.”

“Anh muốn nói làm vậy thực sự chỉ là phí thời gian thôi ư?

“Đó là cách loại trừ cần thiết. Tôi chỉ không nghĩ hung thủ nằm trong số

khách. Đại úy luôn miệng nhấn mạnh tầm quan trọng của yếu tố cơ hội – sự
tiện lợi của tên hung thủ khi ở trong trang viên. Nhưng tôi lại thấy đó là điều
bất tiện cho hắn – xác suất bị phát hiện khi đi ra rồi về phòng rất lớn, quá
nhiều thứ như vậy làm sao che giấu được. Hắn sẽ cất cái ghế sân vườn, đôi
ủng, cái chai và khẩu súng ở đâu? Rủi ro và phức tạp như vậy đối với hạng
người này mà nói là không thể chấp nhận được.”

Kline nhíu mày tò mò, rồi Gurney nói tiếp.
“Trên trục tính cách từ ‘vô tổ chức’ đến ‘có tổ chức’ thì gã này vượt ra

khỏi đầu mút ‘có tổ chức’. Sự tỉ mỉ chi li của hắn cực kỳ phi thường.”

“Giống như dệt lại mặt đai chiếc ghế sân vườn cho nó trắng hết một màu

để khó thấy hơn trong tuyết ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.