HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 279

Madeleine tuy không nói gì nhưng câu hỏi hiển nhiên ấy đang nằm trong

mắt cô.

“Phải, anh biết manh mối đó không đáng tin cậy chứ. Đâm chém ở cái nơi

đó chẳng qua là một dạng tranh cãi thôi, nhưng vì một lý do nào đó, anh lại
tưởng có thể tìm ra điều gì đó để nối hai vụ lại với nhau.”

“Không tìm được gì sao?”
“Ừm. Mặc dù cũng thấy có hy vọng được một lát. Bà góa phụ có vẻ như

đang giấu giếm thứ gì. Cuối cùng bà ta thú nhận đã xáo trộn hiện trường vụ
án. Có một bông hoa trên sàn trông có vẻ như do ông chồng mang về nhà
tặng vợ. Bà ta sợ nhân viên thu thập chứng cứ lấy đi mất nên muốn giữ nó
lại – chuyện dễ hiểu mà. Nên bà ta nhặt hoa lên rồi và cắm vào bình. Hết
chuyện.”

“Lúc đó anh hy vọng bà ta thú nhận đã bưng bít dấu chân nào đó trên

tuyết hay giấu đi một cái ghế sân vườn trắng nào đó, đúng không?”

“Đại loại là vậy. Nhưng lại hóa ra là một bông hoa nhựa.”
“Hoa nhựa ư?”
“Hoa nhựa.” Anh chậm rãi hớp một ngụm dài từ chai Heineken. “Anh

nghĩ chẳng phải món quà có óc thẩm mỹ cho lắm.”

“Quà cũng chẳng phải,” cô nói quả quyết ít nhiều.
“Ý em là sao?”
“Hoa thật còn có thể làm quà – thường là như vậy, đúng không? Còn hoa

giả thì là chuyện khác cơ.”

Sao hả?”
“Theo em thì giống vật trang trí nội thất hơn. Đàn ông mua tặng hoa nhựa

cho phụ nữ thì có khác gì mua tặng một cuộn giấy hoa dán tường đâu chứ,”

“Em muốn nói gì với anh thế?”

“Em không chắc nữa. Nhưng nếu người phụ nữ này tìm thấy một bông

hoa nhựa tại hiện trường vụ án và cho rằng chồng mình mua tặng thì em
nghĩ bà ta đã nhầm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.