HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 136

Lão Tiếu mang theo một túi quà quê đặc sản rất lớn, Giản Dao

không nhận nhưng họ cứ khăng khăng để lại. Mẹ Giản Dao nhiệt
tình mời hai bố con lão Tiếu cùng ăn tối và xem chương trình văn
nghệ Tết Nguyên tiêu.

Mẹ Giản Dao bận rộn trong bếp, Giản Huyên dẫn con trai lão

Tiếu về phòng chơi game. Ông Tạ, bố dượng Giản Dao, lão Tiếu
và Giản Dao ở phòng khách uống trà, trò chuyện. Nhắc đến tai
họa xảy ra trước đó, lão Tiếu vẫn chưa hết sợ hãi: “May nhờ có
Phó giáo sư Bạc. Tôi nghe mọi người nói Phó giáo sư Bạc nói
vanh vách về tên súc sinh đáng chết cứ như thầy bói.”

Nói đến đây, lão Tiếu kế chuyện đi thăm Bạc Cận Ngôn ngày

trước. Hóa ra ông cũng xách túi quà quê đặc sản tương tự, mang
đến ngôi biệt thự đế tặng Bạc Cận Ngôn.

Kết quả anh không mở cửa cho bố con ông, chỉ nói vọng ra

ngoài: “Cảm ơn, nhưng tôi không cần, tạm biệt.” Ông kiên trì gõ
cửa, anh buông một câu: “Xin đừng làm phiền.”

Lão Tiếu thở dài. “Thật ra chúng tôi chỉ muốn cảm ơn cậu ấy.

Cậu ấy cứu con trai tôi, ân tình lớn như vậy, tôi không biết làm
thế nào để báo đáp.”

Ông Tạ kính lão Tiếu một ly. “Anh cũng đừng để trong lòng.

Phàm là chuyên gia cao thủ đều có tính cách kỳ quặc. Anh thể
hiện tấm lòng của mình là được rồi.”

Giản Dao gật đầu tán thành.

Lúc này, mẹ Giản Dao thò đầu ra khỏi phòng bếp, nói vọng ra:

“Giản Dao, con nói Phó giáo sư Bạc một mình sống ớ trên núi
đúng không? Hay là mời cậu ấy đến nhà mình ăn cơm và đón Tết
Nguyên tiêu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.