HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 156

Lý Huân Nhiên hỏi: “Bây giờ mới ăn tối? Em ăn cùng ai?”

Giản Dao liếc qua Bạc Cận Ngôn đang ngồi thoải mái trên sofa

xem ti vi. “Bạc Cận Ngôn.”

“Hả? Hơn chín giờ tối mới ăn cơm... Không phải hai người đang

hẹn hò đấy chứ?”

“Anh nghĩ đi đâu thế?” Giản Dao cắt ngang lời anh. “Em từng

ăn khuya với anh vào lúc mười hai giờ đêm thì sao? Anh tìm em
có việc gì?”

Lý Huân Nhiên cười cười. “Vụ con số bằng máu đã có manh

mối. Chuyên gia của tỉnh sử dụng kỹ thuật giám định mới, tìm
thêm vài con số trong vết máu. Nếu có tiến triển gì, anh sẽ lập
tức thông báo cho em và Phó giáo sư Bạc.”

Cúp điện thoại, Giản Dao chuyển lời của Lý Huân Nhiên đến

Bạc Cận Ngôn. Anh trầm tư trong giây lát rồi gật đầu.

Rửa bát xong xuôi, Giản Dao phát hiện Bạc Cận Ngôn đi đến

bên giường ngủ của cô, quan sát đồ có trên giường, gồm tấm
đệm cô mới mua và chiếc chăn tơ tằm trắng muốt rất bắt mắt.
Sau đó, anh đi qua chiếc bàn làm việc ở bên cạnh. Trên bàn bày
con rối tinh xảo, cái chặn giấy hình vuông màu đen, đều là thứ
Giản Dao phải bỏ công sức mới tìm thấy. Cuối cùng, Bạc Cận
Ngôn đứng giữa nhà, đảo mắt một vòng rồi dừng lại ở Giản Dao.

“Rốt cuộc em tốn mấy trăm tiếng đồng hồ để bài trí căn phòng

rộng chưa tới bốn mươi mét vuông này?”

Giản Dao rót một cốc trà, uống một ngụm. “Hơn một tuần.” Cô

rất thích trang trí nhà cửa. Biến “cái ổ" của mình thành một nơi
dễ chịu, mất thời gian cũng không sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.