HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 159

xuống xe đi mua, còn anh ngồi trong ô tô, đọc sách hay dùng
laptop để lên mạng.

“Nếu anh không tự mình đi chọn đồ, tại sao anh còn đưa tôi

đi?”

Bạc Cận Ngôn đáp: “Em cho rằng tôi muốn đi? Hôm nay Phó

Tử Ngộ bận họp cả ngày nên tôi mới phải đi.”

Giản Dao hiểu ra vấn đề. Vì bất đắc dĩ nên anh mới trở thành

tài xế của cô. Tuy nhiên, qua chuyến mua sắm, Giản Dao mới
biết Bạc Cận Ngôn không hề bận tâm đến chuyện tiền bạc. Anh
đưa tấm thẻ cho cô, để mặc cô đi mua. Khi cô đưa hóa đơn cho
anh, anh đang bận đọc sách, trả lời mà không ngẩng đầu: “Đưa
cho tôi làm gì? Thu thập mười hóa đơn có thể đổi lấy một con
cá?”

Giản Dao chỉ còn cách giữa hóa đơn, định khi nào về sẽ đưa

cho Phó Tử Ngộ. Cô cũng phát hiện Bạc Cận Ngôn không đến nỗi
khắt khe như cô tưởng. Tính khắt khe của anh chỉ nhằm vào thứ
anh để tâm như vụ án, thi thể, cá… Ở phương diện khác, tuy vẫn
giữ thái độ kiêu ngạo bẩm sinh nhưng anh không hề chú ý. Ví dụ,
khi cô chọn gối tựa và đồ đạc, gọi điện cho anh, hỏi anh thích
màu sắc, kiểu dáng như thế nào, anh đều trả lời: “Giống của em,
đừng hỏi tôi nữa.”

Cuối tuần mua sắm, Giản Dao và Bạc Cận Ngôn tới một trung

tâm thương mại để mua đệm. Lần này, Bạc Cận Ngôn đi theo
Giản Dao vào trong, bởi vì giấc ngủ rất quan trọng đối với anh.
Trong khu thương mai, đèn điện sáng choang, nền nhà bóng
loáng, cả khu vực đồ gia dụng bài trí ấm áp, trang nhã. Nhân viên
bán hàng dẫn Giản Dao và Bạc Cận Ngôn đến chỗ bán đệm, mỉm
cười giới thiệu: “Loại đệm này đang bán rất chạy, tiểu thư biết
xem hàng thật đấy. Tiểu thư có thể nằm thử trên đó.”

Giản Dao liền nằm xuống giường. Thấy Bạc Cận Ngôn đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.