HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 262

Ở đầu kia điện thoại, Bùi Trạch cười, nói: “Giản Dao, ngày kia

em có thời gian không? Mọi người đến nhà tôi chơi, tự chuẩn bị
đồ ăn. Lão Châu cũng dẫn con trai đến, em không được từ chối
đâu đấy nhé!”

Giản Dao hơi ngẩn người: “Ngày kia đến nhà anh? Tôi…” Cô

chưa kịp nói dứt câu, Bạc Cận Ngôn giơ tay giữ nút gọi điện thoại.

Anh mấp máy môi: “Đi đi!”

Giản Dao đắn đo. Đến nhà Bùi Trạch trong khi những người

khác cũng có mặt đúng là cơ hội tốt để tìm hiểu bọn họ. Nhưng
có thể là chốn nguy hiểm cũng không biết chừng.

Cô bịt loa, thì thầm: “Nhỡ tôi gặp nguy hiểm thì sao?”

Bạc Cận Ngôn liếc nhìn Giản Dao bằng ánh mắt ngạo mạn,

giống như cô vừa hỏi một vấn đề ngu xuẩn.

“Làm sao tôi có thể để em gặp nguy hiểm?” Anh nói nhỏ.

Giản Dao lại cầm di động, mỉm cười, nói với người ở đầu bên

kia: “Được, tôi sẽ tới. Mấy giờ? Ở đâu?”

Nửa đêm yên tĩnh, Giản Dao ôm hơn mười bộ quần áo, ném

xuống giường của Bạc Cận Ngôn.

“Tôi nên mặc bộ nào?”

Bạc Cận Ngôn khoanh tay, quan sát một lượt đống váy áo và

quần dài. Giản Dao tưởng anh sẽ cho ý kiến, nào ngờ anh lên
tiếng: “Em định bắt bộ não của tôi tưởng tượng hình dáng của em
khi mặc những bộ đồ này sao? Xin lỗi, tôi không thạo vụ đó. Em
mau mặc vào cho tôi xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.