HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 337

Cả người Giản Dao ở trong lòng anh, hơi thở nóng hổi của anh

phả vào tai cô, khiến cô rùng mình. Toàn thân Giản Dao cứng đờ.
Nhưng cô biết, vào giây phút này, anh làm gì có tâm trí nghĩ ngợi
lung tung. Do đó, cô cũng không để bụng, quay đầu nói với anh:
“Anh xem ông ta...”

Cô im bặt. Bởi vì vào thời khắc Giản Dao buông ống nhòm,

quay người và ngẩng đầu, Bạc Cận Ngôn cũng vừa vặn buông ống
nhòm, cúi đầu chờ cô trả lời.

Hai người vốn tựa vào nhau. Trong một khoảnh khắc, Giản

Dao cảm thấy môi cô chạm vào làn da mềm mại, cuối cùng sượt
qua nơi mềm mại ươn ướt trên gương mặt Bạc Cận Ngôn. Đó là...
bờ môi của anh.

Đầu óc Giản Dao như nổ tung, hai má cô nóng ran. Bạc Cận

Ngôn như hóa đá, gương mặt hai người cách nhau chưa đến mười
xentimét, họ lặng lẽ mắt đối mắt. “Chỗ nào không đúng?” Bạc
Cận Ngôn phá vỡ không khí trầm mặc, giống như chẳng có
chuyện gì xảy ra.

“À...” Giản Dao lập tức lên tiếng. “Thu nhập của người lao

công rất thấp. Em thấy tất cả những người lao công khác đều
nhặt chai nước khoáng mang về bán lấy tiền. Còn người đàn ông
kia ném hết...”

Bạc Cận Ngôn nhíu mày. Anh trưởng thành ở nước ngoài nên

không biết chuyện này. Nhưng chỉ trầm tư một vài giây, Bạc Cận
Ngôn lập tức cầm máy bộ đàm: “Hành động!”

Ở đầu bên kia, người cảnh sát ngập ngừng: “Giáo sự Bạc, anh

có chắc chắn không? Đối tượng không hề tiến lại gần khu nghỉ
mát...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.