HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 448

Giản Dao ngẩng đầu, liền bắt gặp bàn tay anh đưa về phía cô.

Trên tay áo vest đen, chiếc cúc màu hổ phách lấp lánh.

“Sắp đến giờ chiếu phim rồi.” Bạc Cận Ngôn nói.

Rạp chiếu phim dịp cuối tuần, người đông như đi trảy hội, rất

ồn ào, náo nhiệt.

Bạc Cận Ngôn đương nhiên không hài lòng. Vừa đặt chân vào

cửa rạp, lông mày anh đã chau lại. Quay sang Giản Dao ở bên
cạnh, bắt gặp nụ cười vui vẻ trên gương mặt cô, lông mày của
anh mới dãn ra. Một khi cô thích, anh cũng có thể chịu đựng. Đi
qua quầy bán đồ ăn vặt, Bạc Cận Ngôn đảo mắt một lượt. Nơi đó
là một lối đi chật hẹp, người xếp hàng chờ mua đồ phần lớn là
thanh niên. Bọn họ mua bắp rang bơ, nước uống có ga, ô mai…
Đều là những thứ vớ vẩn mà phụ nữ ưa thích.

Đúng là vô vị.

Bạc Cận Ngôn vừa định đỡ Giản Dao đi vào cửa soát vé, cô đột

nhiên đẩy nhẹ người anh. “Anh đi mua bắp rang bơ cho em.”

Khoé miệng Bạc Cận Ngôn nhếch lên, phụ nữ quả nhiên chẳng

chệch đi đâu được. Vừa định lên tiếng từ chối, đồng thời phê bình
phẩm vị dở tệ của cô thì Bạc Cận Ngôn vô tình cúi xuống, chạm
phải đôi mắt trong veo, đen láy như hai viên đá quý trên gương
mặt trắng ngần của cô.

“Đi đi mà!” Giản Dao lắc cánh tay anh, cất giọng nũng nịu.

Bạc Cận Ngôn trầm mặc trong giây lát. Cuối cùng, anh rút ví

tiền, hỏi cô: “Em cần mỗi bắp rang bơ?”

“Vâng… Vậy anh mua thêm hai chai nước nữa, em uống trà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.