HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 47

Thì ra là vậy. Giản Dao chợt nhớ đến câu nói của Phó Tử Ngộ.

Anh nói tính cách của Bạc Cận Ngôn có phần lập dị nên chẳng có
lấy một người bạn.

Vì vậy, kỳ thực Bạc Cận Ngôn gặp khó khăn và trở ngại trong

việc giao tiếp với người khác?

Nghĩ đến đây, nỗi bực tức trong lòng Giản Dao tan biến.

Cô lại cầm đũa, gắp miếng cá nhỏ nhất, ở dưới cùng trong đĩa

do Bạc Cận Ngôn nấu. Sau đó, cô sắp lại những miếng cá khác để
xóa dấu vết.

Thịt cá vừa vào miệng, Giản Dao sửng sốt ngay tức thì.

Giản Dao bị đánh thức bởi tiếng va đập mạnh. Cô ngồi dậy từ

sofa ngẩng đầu quan sát, hóa ra là gió lốc khiến hai cánh cửa sổ
ở phía tây phòng khách đập thình thình. Ngoài trời vẫn tối đen,
tiếng mưa dường như nhỏ hơn một chút, nhưng gió càng lúc càng
mạnh, thổi ù ù giống tiếng dã thú gầm gào bên ngoài ngôi nhà.

Giản Dao sợ cửa sổ kính bị vỡ, lập tức đứng dậy, đi về phía đó.

Lúc cô đến gần cửa sổ, trên cầu thang xuất hiện một bóng người.
Bạc Cận Ngôn đang từ từ đi xuống tầng một. Có lẽ anh cũng nghe
thấy tiếng động vừa rồi. Khuôn mặt anh chìm trong bóng tối nên
Giản Dao không nhìn rõ, chỉ thấy đôi mắt anh lập lòe ánh sáng
màu đỏ.

Giản Dao không để ý đến Bạc Cận Ngôn. Cô túm một cánh cửa

kính, cố gắng kéo vào, đóng chốt mặc cho gió mạnh thổi vào
mặt. Nhưng vừa định thò tay kéo cánh cửa còn lại, một cơn gió
rất mạnh ập đến, trên bầu trời tia chớp lóe lên sáng rực, cánh
cửa kính trước mắt đập mạnh vào song sắt.

Theo phản xạ, Giản Dao lập tức quay người, giơ hai tay ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.