HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 90

Anh nhướng mắt liếc nhìn cô. “Đó là công việc của cảnh sát.

Tôi chỉ phụ trách phân tích vụ án.”

Giản Dao lập tức hiểu lời anh nói. Cảnh sát huy động một lực

lượng lớn, có khả năng tìm kiếm xác nạn nhân cả đêm, cô và anh
cũng chẳng giúp được gì. Thế là cô đứng dậy, nói: “Vậy tôi về nhà
trước, ngày mai tôi lại đến.”

Bạc Cận Ngôn bình thản giở sách, nhẹ nhàng thốt ra hai từ:

“Không được!”

Giản Dao ngạc nhiên nhìn anh, nghe anh từ tốn nói tiếp: “Bây

giờ toàn bộ thời gian của em đều thuộc về tôi.”

Giản Dao ngẩn người, mở to mắt nhìn gương mặt nhìn nghiêng

của anh. Nếu là người đàn ông khác, ít nhiều câu nói này cũng
mang hàm ý chọc ghẹo và mờ ám. Nhưng lời nói thốt ra từ miệng
Bạc Cận Ngôn, đương nhiên đúng nghĩa đen của từ ngữ.

Nhưng chẳng phải hết việc rồi sao?

Giản Dao lên tiếng: “... Tôi về nhà trước, khi nào anh gọi, tôi

sẽ đến ngay.”

“Không được. Nếu nửa đêm cần đi xem thi thể nạn nhân, lẽ

nào tôi còn phải mất thời gian lái xe đến đón em?”

Giản Dao im lặng trong giây lát. Bây giờ bắt được tên tội phạm

sớm ngày nào thì sẽ ngăn cản được hắn giết người sớm ngày đó.

Cô hỏi: “Vậy tôi ngủ ở đâu?”

“Phòng của Phó Tử Ngộ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.