HÃY TẮT ĐÈN VÀ ĐỌC - Trang 104

Trong cơn mơ, nỗi đau đớn về thể xác cũng thật lắm, khiến tôi không

ngừng co rúm người lại, miệng rên rỉ kêu đau. Thế rồi, hình như ...

Cơn bóng đè lại đến ...

Tôi lại thấy mình bị ai đó giữ chân giữ tay, đôi bàn tay rắn chắc, chắn

lắm, sức lực tôi cố cựa quậy mà không tài nào làm gì được.

Tôi tự nhủ, lại là bóng đè, lại là chiêm bao, là cơn ác mộng thôi mà, việc

mình cần làm chỉ là mở mắt ra, mở mắt thôi là hết.

Nhưng không, tôi vẫn không tài nào hé nổi mí mắt. Tôi dùng hết sức cựa

mình, mồ hôi vã ra như tắm, nhưng không thể lay chuyển.

Và rồi, tôi nhận ra,

Đây không phải là một giấc mơ.

Thực sự có thêm một bàn tay nữa đang từ từ siết chặt cổ mình ...

***

Tôi cật lực giãy giụa, nhưng càng giãy càng thấy chân tay mình càng bị

siết chặt mạnh hơn, và bàn tay đang bóp cổ tôi vẫn không hề có ý định
buông ra. Trong màn đêm yên tĩnh đến chết chóc, chỉ có âm thanh chống cự
yếu ớt từ tôi, từ đâu bỗng xuất hiện một giọng nói lạnh như băng:

- Nói, cái tờ giấy chiều nay ghi cái gì?

- Ưm.... m....

Bàn tay siết cổ có vẻ thả ra một chút. Tôi cố nhổm dậy, hé mở mắt, thì

bàn tay đó lại ghi chặt lấy cổ tôi, kéo mạnh xuống giường.

- Mày có nói không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.