HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 593

Thân thể còn nhanh nhảu hơn cả ý thức.

"..." Trầm Khê nhíu mày, cảm giác quái dị ngày càng mãnh liệt, suốt

một buổi sáng, hình như Tô Hàng cứ tránh né không dám nhìn vào mắt cô
mãi. Trầm Khê đỡ bàn, không nhịn được đứng lên, muốn vươn tay sờ trán
nam nhân thử, xem có phải bị bệnh không.

Lúc tay Trầm Khê đặt lên trán hắn, cả người Tô Hàng cứng đờ y như

một bức tượng.

"Có sốt đâu." Sự nghi ngờ trong mắt Trầm Khê ngày càng đậm, cô

nhìn Tô Hàng, vừa định hỏi hắn rốt cuộc là có chuyện gì, lại thấy hắn cầm
đũa, tròn mắt há miệng nhìn bụng mình, "Anh nhìn gì đấy?"

"Bụng... Lớn thật." Thật ra Tô Hàng muốn hỏi mấy tháng rồi, nhưng là

cha đứa bé, sao có thể không biết chuyện này, hắn sợ mình nói ra cái BUG
của giấc mơ, nó sẽ tan tành.

"Nói vớ vẩn cái gì vậy hả? Sắp sinh rồi, sao bụng không lớn được?"

Trầm Khê tức giận nói, "Anh đừng đánh trống lảng, rốt cuộc hôm nay anh
bị sao thế?"

Sắp sinh, sắp sinh, sắp sinh rồi‼!

Đôi đũa trong tay Tô Hàng cạch một tiếng rớt xuống bàn, vẻ mặt căng

thẳng trừng mắt nhìn bụng Trầm Khê, trong đầu cứ lặp đi lặp lại, vợ sắp
sinh, sắp sinh, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Hắn không có kinh
nghiệm, ối không đúng, có lẽ hắn có kinh nghiệm đó, đã có hai đứa rồi mà,
thôi kệ, gọi xe cứu thương trước đã.

Trầm Khê thấy Tô Hàng phát ngốc, sắc mặt thay đổi liên tục, đang

định hỏi hắn sao thế thì bỗng nhiên thấy hắn lôi di động ra bấm vài cái,
cuộc gọi vừa thông đã nói ngay: "Alo, 120 đúng không? Vợ tôi sắp sinh
rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.