HÈ CỦA CÔ BÉ MẤT GỐC - Trang 56

- Bộ khùng hay sao tự nhiên bỏ làm người mẫu! -Hoài trả lời làm tôi cụt

hứng - Vũ trường đó bị đóng cửa rồi vì quậy quá, tao thất nghiệp nên sẵn
tụi thằng Minh lớp mình rủ, tao nộp đơn vô siêu thị. Lúc đầu tưởng khả
quan, lương ba triệu rưỡi. Tao tưởng phen này giã từ dĩ vãng, bỏ hết ba cái
vụ chụp hình, đóng phim. Nhưng, khó nuốt quá mày. Làm trưởng quầy, tao
quên lấy hóa đơn đỏ khi nhập hàng một lần liền bị trừ lương, áo rớt chút
đỉnh ra ngoài quần bị phạt phải bốc vác chung với tụi trong kho. Rồi tao bị
giáng chức, xuống làm tổ trưởng thu ngân. Mấy con nhỏ thu ngân cứ bu lấy
tao kể tội tụi Tây. Bị sếp bắt gặp lần đầu, nó cảnh cáo, bắt vô lò nướng bánh
mì làm việc với thợ lúc bốn giờ sáng. Lần thứ hai, nó nhất định trả tao về
phòng nhân sự. Tao đổi qua làm nhân viên lo về giá tiền, giờ lương có một
triệu tám.

Hoài nói một hơi, hình như nó đang bị stress lâu ngày không người trút.

Nó tiếp, giọng hồ nghi:

- Tướng tao làm "trưởng" không được phải không? Tao không có uy hả

mày?

Làm việc lâu ngày trong môi trường văn nghệ, Hoài không có tác phong

công nghiệp. Không tự tin như nó, đúng là thọ không lâu. Tôi khuyên nó cố
gắng chịu đựng, biết đâu thấy có tiến bộ người ta chuyển qua vị trí khác.
Nhưng Hoài nói nó nản lắm rồi. Tôi giới thiệu Hoài chỗ khác nhưng nó
không đủ chuyên môn. Bây giờ, nó mới thấy mình hổng kiến thức ghê gớm.
Vi tính lèng èng, ngoại ngữ sơ sơ, không biết kế toán, chẳng rành quản trị.
Tôi chỉ còn biết khuyên:

- Tối về học thêm đi, chừng nào đủ lực rồi xin làm chỗ khác!

- Chắc tao quay về nghề cũ, dù thời vụ, thu nhập cũng khá hơn.

Hoài quay lại làm người mẫu thật, nó còn xin thêm chân bán quần áo thời

trang. Tôi buồn trách nó không cố gắng nhưng nó viện lý do nặng gánh gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.