HEIDI - CÔ BÉ TRÊN NÚI CAO - Trang 42

Johanna Spyri

Heidi - Cô bé trên núi cao

-- 6 --

Cuộc phiêu lưu đầu tiên trong thành phố

Sáng hôm sau, khi Heidi mở mắt dậy, cô bé không hiểu chuyện gì hết khi
nhìn mọi thứ xung quanh mình. Cô giụi mắt, nhìn kỹ hơn và vẫn thấy cùng
những thứ đó. Cô nhận ra rằng mình đã ngủ trên một cái giường lớn trắng
toát đặt ở giữa một căn phòng rộng và cao. Ánh sáng lọt vào phòng qua
những ô cửa sổ rộng có mắc ri đô trắng đẹp. Hai mảnh vườn trồng đầy
những thứ hoa mà cô chưa từng thấy trong đời, trang điểm cho căn phòng
thêm tươi vui.
- Mình ở đâu thế này, - cô bé tự hỏi. - trên một cái giường lớn mà mình
không biết, trong căn nhà giàu có này mà mình chưa từng gặp, giữa tất cả
những đồ đạc đẹp đẽ này?...
Cô nghĩ ngợi một lát, và dần dần nhớ ra.
- À, phải rồi! Mình đang ở Francfort, tại nhà cô gái tàn tật.
Cô vội vàng rửa ráy và mặc váy sống, rồi tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Ôi
chao! Cảnh vật thật khác xa với những gì cô vẫn thường nhìn thấy qua ô
cửa sổ nhỏ từ căn nhà gỗ của ông... Nơi đây, trước mắt cô hiện ra chỉ toàn
những bức tường và mái nhà, chỗ nào cũng rặt những bức tường và mái
nhà, không hề có đồng cỏ, không hề có một bông hoa. Heidi hiểu rằng
mình cũng gần giống như một con chim rừng bị nhốt trong lồng. Phải nhận
rằng chiếc lồng rất đẹp, nhưng dẫu sao nó vẫn chỉ là một nhà tù dát vàng.
Làm thế nào để được thấy lại những cánh đồng cỏ?... Bỏ đi!... Nhưng đi lối
nào?...
Heidi vốn tháo vát và chắc hẳn cô bé sẽ tìm được cách ra đi, vả lại cô vẫn
còn nhớ mang máng rằng mình đã đi qua những cánh đồng trước khi đến
Francfort. Có thể những cánh đồng đó đang đợi cô ở đâu đó không xa,
ngoài kia. Cô bước lại bên cửa, nhưng chưa cần chạm vào thì nó đã tự mở
ra. Người mở cửa là Tinette, chị ta chỉ nói độc một tiếng:
- Ăn sáng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.