HEIDI - CÔ BÉ TRÊN NÚI CAO - Trang 65

- Ngay cả với Claire.
- Vâng, cháu không thể nói gì với Claire.
- Tuy nhiên cháu cần phải làm vợi bớt nỗi lòng. Khi người ta buồn, cần
phải nói ra nỗi khổ của mình với một ai đó! Cháu hãy cầu Chúa, nếu như
cháu không có ai để tâm sự!
- Vâng, cháu sẽ cầu Chúa. Cháu đã từng làm như vậy với bà trước đây của
cháu, nhưng khi ấy đã lâu lắm rồi khiến cháu không còn nhớ nữa.
- Cháu hãy nói với Người một cách đơn giản những nỗi khổ và mong muốn
của cháu, Người sẽ giúp cháu điều mà cháu không dám nói với ai.
- Cháu có thể cầu xin Người mọi điều?
- Tất nhiên rồi. - Bà cụ nói.
Cô bé trở về phòng mình và cụ Gérard tốt bụng để yên cho cô được thoải
mái.
Ít hôm sau, ông gia sư xin được gặp cụ Gérard. ông có vẻ rất nghiêm túc và
dường như đang nắm giữ một tin khác thường.
- Mời thầy ngồi. - Cụ Gérard nói. - Tôi rất mừng được gặp thầy. Hy vọng
thầy không đến báo cho tôi một tin gì xấu chứ?
- Không, thưa cụ, không có gì nghiêm trọng, suy cho cùng, tuy nhiên tôi
thấy thật bối rối.
- Hãy nói đi, ông gia sư, hãy nói đi. - Cụ Gérard yêu cầu vì biết rằng ông
gia sư là người rất hùng hồn và không bao giờ nói thẳng vào vấn đề cả.
- Tôi chưa từng thấy, trong cuộc đời dạy học của mình... - ông bắt đầu nói
kề cà.
- A! Tôi đoán ra rồi. - Cụ Gérard nói. - Cô bé Heidi của chúng ta đã đọc
được phải không?
- Đúng thế, thưa cụ. - ông gia sư thốt lên, hoàn toàn ngạc nhiên về sự sáng
suốt của bà cụ.
- Một tin tuyệt vời!
- Cụ biết là Heidi không tài nào nhớ được các mặt chữ...
- Thầy vẫn luôn cho tôi biết.
- Tôi đã làm hết khả năng trong suốt hàng giờ liền. Tôi đã đầu tư biết bao
kiên nhẫn và độ lượng để gây sự chú ý cho cô bé và tác động lên trí nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.