HEIDI - CÔ BÉ TRÊN NÚI CAO - Trang 81

chuyện và tự ông chứng kiến những hiện tượng khác thường quấy nhiễu
ngôi nhà của chúng ta...
- Dù sao, - ông Gérard nói, vẫn giữ nguyên nụ cười bi quan, - tôi mong bà
không đổ lỗi cho các cụ tổ của tôi mà những bức chân dung của các cụ
được treo trong phòng lớn. Không bao giờ các cụ lại hạ mình trêu chọc
chúng ta như vậy.
Ông Gérard bắt đầu cuộc điều tra với việc tra hỏi riết róng Sebastien.
- Tôi cảm thấy, - ông nói, - anh không có thiện cảm cho lắm với bà
Rougemont.
- Đúng vậy. - Người gia nhân thẳng thắn thừa nhận. - Vả lại bà ta cũng
chẳng tử tế gì.
- Tốt. Liệu có phải anh chơi xỏ bà ta và đóng giả ma không?
- Xin thề với ông là không. - Sebastien nói với vẻ chân thành không thể
nghi ngờ.
- Ta không nhận ra anh nữa, - ông Gérard nói, - làm sao mà một người như
anh lại thần hồn nát thần tính như thế được. Chúng ta sẽ làm sáng tỏ sự thật
và anh sẽ là người đầu tiên cười về nỗi sợ hãi của mình. Hãy đến gặp ông
bác sĩ già và đề nghị ông đến đây, vào lúc chín giờ tối, và yêu cầu ông bằng
được, nếu điều đó là cần thiết, bằng cách nói rằng ta từ Pháp trở về chỉ để
nói chuyện với ông.
- Tôi đi ngay ạ, thưa ông. - Sebastien nói.
Ông Gérard đi gặp Claire và khẳng định với con gái rằng, từ ngày mai, mọi
việc trong nhà sẽ lại ổn cả.
- Con biết mà. - Cô nói. - Ba mạnh hơn tất cả!
Đồng hồ điểm chín giờ thì cũng là lúc ông bác sĩ già bước vào nhà. Mặc dù
tóc đã bạc, mặt ông trông vui vẻ và ánh mắt thì thật là tinh nghịch. ông thân
mật vỗ vỗ vai ông Gérard và nói:
- A! A! Người bệnh đâu đến nỗi nào, không biết tôi đến đây để làm gì nhỉ?
- Không phải là chuyện tôi ốm, - ông Gérard nói, - và cái người mà chúng
ta sắp tóm sẽ cần đến chuyên môn của ông, vì tôi tự hứa với mình rằng sẽ
trừng trị nó một cách xứng đáng!
- Tôi không hiểu gì cả. - ông bác sĩ già nói. - Tại sao người bệnh lại cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.