HEIDI - CÔ BÉ TRÊN NÚI CAO - Trang 97

Johanna Spyri

Heidi - Cô bé trên núi cao

Chương Kết

Ngày Chủ nhật hạnh phúc

- Ông cháu mình sẽ xuống làng. - ông nói. - Chiếc rương của cháu vẫn ở
dưới ấy và ông cháu mình cần mang nó lên đây.
- Vâng ạ. - Heidi nói. - Nhân tiện cháu sẽ qua thăm bà. Cháu đã mang về
cho bà những chiếc bánh mì trắng nhỏ và cháu rất sung sướng khi biết bà
thích chúng.
Không khí thơm tho mát mẻ và gió lùa qua các cành cây tạo thành một
tiếng nhạc diệu huyền.
- Ở đây thích hơn ở Francfort. - Cô bé nói. - Từ cửa sổ phòng cháu ở
Francfort, cháu chỉ nhìn thấy các bức tường và những mái nhà.
- Nào, lên đường! - ông thét vang như chỉ huy cả một đội quân.- ở đây, mọi
thứ đều ổn. Nhà cửa sạch sẽ... Đi thôi!
Tới nhà bà, hai ông cháu chia tay nhau và người ông tiếp tục đi xuống làng.
Bà cụ đã nhận ra tiếng chân cô bé.
- A! Cháu đấy à. Bà mong cháu quá... Những chiếc bánh mì nhỏ của cháu
ngon lắm. Bà chưa bao giờ được ăn thứ gì ngon như thế!... Chúng làm bà
khỏe lên đấy. Chúng còn hơn cả thuốc thang ấy chứ, rồi chẳng mấy nữa bà
sẽ đứng dậy được... Mỗi ngày bà chỉ ăn một chiếc thôi, cho nên sẽ còn
được lâu.
- Không, không. - Cô bé nói. - Bà cứ ăn bao nhiêu tùy thích. Cháu sẽ viết
cho Claire, chị ấy tốt lắm. Chị ấy sẽ gửi bánh cho cháu và cháu sẽ đem cho
bà.
- Chúng sẽ khô mất. - Mẹ Pierre nói. - Nếu như bác có tiền, bác sẽ mua ở
cửa hàng bánh mì. Tiếc là bác chẳng thể mua gì khác ngoài thứ bánh mì
đen...
- Thế thì không lo! - Heidi reo lên. - Cháu có nhiều tiền, ông cháu bảo thế.
Cháu sẽ hỏi xin ông và chúng ta sẽ mua những chiếc bánh mì trắng, ở cửa
hàng dưới Dorfli. Pierre chỉ việc đi lấy về, mỗi ngày một chiếc, ngày lễ hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.