HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 16

- Không, Elliott, tôi không phải là bố anh.
Thật lạ, câu trả lời hợp lý đó lại chẳng hề khiến anh cảm thấy yên tâm hơn
một chút gì, giống như có một linh cảm đã mách bảo anh rằng điều đáng
ngạc nhiên nhất vẫn còn đang ở phía trước.
- Vậy thì ông là ai?
Người đàn ông đặt tay lên vai anh. Một tia sáng quen thuộc ánh lên trong
mắt người đàn ông, và ông ta ngập ngừng giây lát trước khi trả lời.
- Tôi là anh, Elliott...
Chàng bác sĩ lùi lai một bước rồi đứng sững như bị sét đánh; người đàn ông
kết thúc câu nói:
- ... tôi là anh, của ba mươi năm về sau.

* * *

Tôi, của ba mươi năm sau?
Elliott khoát tay tỏ vẻ không hiểu.
- Ông nói thế là ý gì?
Người đàn ông mở miệng, nhưng chưa kịp có thêm lời giải thích nào: một
dòng máu bỗng rỉ ra từ mũi ông và rơi thành giọt to xuống phần trên bộ
pyjama.
- Ngửa đầu ra phía sau! Elliott ra lệnh và rút từ trong túi áo ra một chiếc
khăn giấy mà anh đã máy móc nhét vào đó khi còn ở trong quán và rịt lên
mũi người mà giờ anh đang coi như một bệnh nhân của anh.
- Sẽ ổn ngay thôi, anh nói bằng giọng chắc nịch.
Trong giây lát, anh thấy tiếc vì đã không mang theo mình túi cứu thương,
nhưng máu đã cầm lại tương đối nhanh.
- Đi với tôi, cần phải cho ông một ít nước lên mặt.
Người đàn ông nối bước theo anh không nói năng gì. Nhưng khi họ đi đến
toa-lét, bỗng nhiên người ông ta chợt rung lên, giống như đang bị lên cơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.