HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 19

Elliott khó nhọc đứng dậy và tiến lại gần cửa sổ rộng nhìn ra biển. Từ chỗ
này, ông có được một góc nhìn tuyệt đẹp hướng ra đại dương, đảo Alcatraz
và cầu Cổng Vàng. Mặt trời lúc bình minh chiếu xuống thành phố một làn
ánh sáng đỏ liên tục đổi sắc thái mỗi phút đồng hồ. Ngoài khơi, những
chiếc thuyền buồm và tàu thuỷ chạy xen kẽ nhau trong tiếng còi, và mặc dù
mới sáng sớm song một vài người tập thể dục đã chạy bộ dọc theo Marina
Green, một thảm cỏ dài nằm dọc theo bờ biển.
Nhìn những khung cảnh quen thuộc đó, ông cảm thấy bình tâm lại đôi chút.
Những trăn trở của buổi đêm vừa qua chắc chắn sẽ nhanh chóng bị lãng
quên. Ông vừa mới tự nhủ với mình như vậy thì lớp kính đã phản chiếu cho
ông thấy một hình ảnh đáng kinh ngạc: một vết sẫm hiện lên trên vạt áo
ngủ của ông. Ông cúi xuống để quan sát vết bẩn đó cho rõ hơn.
Máu ư?
Nhịp tim ông đổ dồn, nhưng điều đó kéo dài không lâu. Ông đã bị chảy
máu cam trong đêm và đã mang cả biến cố đó vào trong giấc mơ. Đây là
một chuyện hoàn toàn bình thường, chẳng có gì phải hoảng hốt lên cả.
Mới yên tâm được một nửa, ông đi vào buồng tắm để chuẩn bị tắm rửa
trước khi đi làm. Ông điều chỉnh vòi hoa sen và đứng sững ra một lát, chìm
trong luồng suy tư, trong khi buồng tắm bắt đầu ngập đầy hơi nước. Vẫn
còn có điều gì đó khiến ông thấy băn khoăn. Nhưng là gì mới được? Ông
bắt đầu cởi bỏ quần áo thì bỗng một trực giác xui khiến ông lục tay vào túi
bộ pyjama. Trong túi có một tờ khăn giấy lấm lem máu. Sau những vệt
huyết cầu tố còn vương lại, người ta vẫn có thể nhận ra được hình vẽ chiếc
cầu nổi tiếng nhất thành phố và một dòng chữ vắt ngang: Quán cà phê cầu
Cổng Vàng - Sân bay San Francisco.
Lại một lần nữa, tim ông đập rộn lên và lần này thì ông cảm thấy thật khó
có thể lấy lại được bình tĩnh.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.