HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 230

chính giữa phòng mổ". Họ chỉ quyết định phạt dưới hình thức đình chỉ
công tác trong hai tháng đối với Elliott và Samantha.
Anh bác sĩ trẻ vừa mới nhận được thông báo đình chỉ công tác và đang
chuẩn bị rời khỏi bệnh viện thì một cô y tá gọi anh lại:
- Có điện thoại cho anh, thưa bác sĩ! Cô vừa nói vừa đưa điện thoại treo
tường cho anh.
- Alô?
- Tôi đang ở bên kia đường, giọng nói của bản sao của anh vang lên. Cậu
hãy tới đây gặp tôi.
- Bên kia đường?
- Quán Harry. Tôi gọi gì cho cậu nhé?
Không mất thời gian, Elliott gác máy và băng qua đường.
Tầm nhìn không được xa hơn ba mét. Những làn sương mù dày đặc lững lờ
trong gió, bọc kín những ngọn đèn đường và những chiếc ôtô bằng những
cụm lớn bồng bềnh. Harry s Diner là một quán ăn được thiết kế theo chiều
dài của một toa tàu bằng thép ở đối diện với lối vào cấp cứu. Vẻ bên ngoài
đặc trưng của những năm năm mươi khiến cho nó có vẻ hoài cổ. Elliott đẩy
cửa và nhìn thấy các đồng nghiệp bác sĩ và y tá đang ngồi ăn vội vã bữa
trưa trước khi trở lại với công việc.
Tận cuối căn phòng ám khói, anh nhìn thấy bản sao của mình ngồi bên một
chiếc bàn với cốc cà phê.
- Thế nào? Elliott hỏi và ngồi xuống chiếc ghế dài bọc vải giả da.
- Cô ấy đã qua khỏi!
- Ilena còn sống không, trong tương lai ấy?
Người bác sĩ già gật đầu.
Elliott sững sờ lặng đi trong một lát rồi hỏi:
- Có di chứng không?
Song bản sao của anh lại lẩn tránh câu hỏi:
- Nghe này, chàng trai, cô ấy còn sống. Chúng ta đã cứu sống cô ấy...
Elliott quyết định bám lấy lời khẳng định ấy và trong nhiều phút, hai người
đàn ông ngồi đối diện với nhau trong im lặng, cùng nhau tĩnh tâm.
Cả hai đều có chung những nếp nhăn và đôi mắt thâm quầng. Cả hai đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.