HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 231

mệt mỏi vì thiếu ngủ và bởi sự căng thẳng thần kinh đã tích tụ suốt những
ngày qua. Họ đã ném tất cả sức lực của mình vào một cuộc chiến kỳ lạ
chống lại số phận và xem ra họ đã chiến thắng.
Elliott là người đầu tiên quỵ ngã: những giọt nước mắt mệt mỏi và chính
anh cũng không biết chúng khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm hay nhấn chìm
anh trong sự hoang mang.
Anh dụi mắt và quay đầu nhìn về phía cửa kính. Bên ngoài, sương mù trải
ra như những làn sóng trắng đục, nhấn chìm trên vỉa hè và các cột cứu hoả.
- Rồi sẽ ổn thôi, chàng trai trẻ...
- Không, sẽ không ổn! Tôi đã mất tất cả những người tôi yêu quý: Matt!
Ilena! Tất cả là do lỗi của ông!
- Có thể những phải thế thôi: cậu phải giữ lời hứa, giống như tôi đã từng
giữ lời...
- Đối với ông, nói thì dễ rồi!
- Chúng ta đã bàn bạc rồi kia mà! Nghe đây, tôi không biết chúng ta đã cứu
Ilena nhờ có phép màu nào, vì thế đừng có phá hỏng mọi thứ. Hãy sống
cuộc sống của cậu đúng như cậu đã hứa, bởi có một điều tôi tin chắc, đó là
phép màu không bao giờ đến hai lần.
- Nhưng như vậy thật quá nặng nề...
- Những năm sắp tới sẽ rất khó khăn, Elliott thừa nhận. Sau đó, mọi chuyện
sẽ tốt đẹp lên. Cậu sẽ chịu đựng được điều đó, song cậu phải thực hiện một
mình.
Elliott nhíu mày nhìn ông. Ông giải thích:
- Đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, chàng trai trẻ ạ.
Elliott nhún vai:
- Lần nào ông cũng nói như vậy.
- Lần này là thật đấy. Tôi sẽ không thể quay lại được nữa, cho dù tôi có
muốn.
Bằng vài câu ngắn gọn, ông kể cho anh nghe câu chuyện về những viên
thuốc cũng như hoàn cảnh ông có được chúng, những tác dụng bất ngờ mà
chúng đã gây ra cho ông và việc chúng đã cho phép ông có thể đi đi về về
vượt thời gian...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.