HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 252

khuất, gần một cây cổ thụ và Elliott dùng chiếc xẻng mà anh đã chuẩn bị
sẵn để đào một cái hố khá sâu. Cuối cùng, họ đặt xác chú chó labrador
xuống đó và phủ đất lên trên.
- Bố nghĩ có thiên đường dành cho loài vật không? cô bé hỏi.
- Bố không biết, Elliott vừa đáp vừa dùng lá và cành cây phủ lên trên nấm
mộ. Dù sao đi nữa, nếu có thì chắc chắn Rastaquoère cũng sẽ được một
chỗ.
Cô bé lặng lẽ gật đầu rồi nước mắt lại bắt đầu rơi lã chã. Rastaquoère vẫn
luôn là một phần trong thế giới của cô bé.
- Con không thể tin được mình sẽ không bao giờ còn được nhìn thấy nó
nữa.
- Bố biết, con gái yêu, thật khó khăn khi để mất một người mình yêu quý.
Trong cuộc sống chẳng có gì nghiệt ngã hơn điều đó.
Elliott kiểm tra xem mọi thứ đã ổn chưa rồi đề nghị con gái:
- Con có thể nói lời tạm biệt với nó, nếu con muốn.
Angie tiến đến trước nấm mộ và nói bằng giọng nghiêm trang:
- Tạm biệt mày, Rastaquoère. Mày là một chú chó tuyệt vời...
- Phải, Elliott đồng tình, mày là chú chó tuyệt nhất.
Rồi họ ra xe và chạy về thành phố. Trong suốt chặng đường về, cả hai bố
con đều im lặng. Vì cả hai đều cần được an ủi, Elliott đề nghị dừng lại ở
Starbucks.
- Bố mời con môt cốc sôcôla nóng chứ?
- Đồng ý. Kem chantilly nữa chứ!
Họ ngồi vào một bàn và sau khi gần nửa khuôn mặt đã lem luốc bởi thứ
kem chantilly đánh dậy bọt, Angie hỏi:
- Bố này, thế bố đã làm thế nào để có được con chó?
- Bố chưa bao giờ kể cho con nghe ư?
- Chưa ạ.
- Vậy thì, con biết không, hồi đầu, bố và nó chẳng thích nhau lắm đâu...

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.