HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 108

Albert rời lán trại. Ra đến cửa, anh ngước nhìn bầu trời. Liệu đêm có đủ

tối đen?

***

Đại úy Pradelle thật hoạt bát. Một con gà trống đích thực. Bộ quân phục

mới là lượt cẩn thận, đôi giày bóng loáng, chỉ thiếu những tấm huy chương
được đánh bóng nữa mà thôi. Chỉ vài bước y đã đứng cách mười mét.
Albert không nhúc nhích.

— Thế nào, đi thôi chứ, anh bạn?
Quá mười tám giờ. Phía sau chiếc xe hòm, một chiếc limousine đang từ

từ chậm lại, người ta nghe thấy âm thanh êm ru của những chiếc van xả,
nhìn thấy khói bay ra từ ống xả, gần như dịu dàng. Chỉ riêng tiền mua một
chiếc lốp xe này có lẽ cũng đủ cho Albert sống cả năm. Anh cảm thấy mình
vừa nghèo khổ vừa buồn rầu.

Khi đã đến bên chiếc xe tải, viên đại úy không dừng lại, y chạy tới tận

chiếc xe hơi mà người ta nghe tiếng đóng cửa nhẹ nhàng. Cô gái trẻ không
xuất hiện.

Tài xế, mặt râu ria và nhễ nhại mồ hôi, đang ngồi cầm lái một chiếc xe

hòm mới toanh, nhãn hiệu Berliet CBA trị giá ba mươi nghìn quan. Việc
giao dịch của anh ta kiếm rất khá. Người ta thấy ngay là anh ta đã quen việc
và chỉ tin vào nhận định của riêng mình. Qua cửa kính đã hạ xuống, anh ta
nhìn Albert chằm chằm, đánh giá anh từ chân đến đầu rồi mở cửa, nhảy
xuống xe và kéo anh ra một chỗ. Anh ta siết mạnh cánh tay anh, cái nắm
tay thật khủng khiếp.

— Cậu đi tức là cậu tiếp tục tham gia vụ này, hiểu chưa?
Albert gật đầu đồng ý. Anh quay về phía chiếc limousine, ống xả tiếp tục

tỏa ra làn khói trắng êm dịu, lạy Chúa, sau chừng ấy năm cơ cực, làn khói
dịu êm này mới tàn nhẫn làm sao.

— Này… - tay lái xe thầm thì, - cậu lấy họ bao nhiêu?
Albert cảm thấy rằng với loại người này, hành động vô tư sẽ không có

lợi. Anh tính nhanh:

— Ba trăm quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.