HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 183

15

L

ái xe một lần nữa đến báo cho phu nhân rằng xe của phu nhân đang

chờ, và rằng, nếu phu nhân chịu khó, bấy giờ Madeleine ra hiệu, cảm ơn
Ernest, tôi ra ngay, và nói giọng sặc mùi tiếc nuối:

— Mình phải tạm biệt cậu, Yvonne ạ, mình rất tiếc…
Yvonne de Jardin-Beaulieu vẫy tay, được, được, được, nhưng chẳng có

động tác nào để đứng dậy, đang dễ chịu thế này cơ mà, đi làm sao được.

— Chồng cậu thật là tuyệt vời, bạn thân ạ! - cô ả nói tiếp, vẻ khâm phục.

- Cậu thật có diễm phúc!

Madeleine Péricourt điềm tĩnh mỉm cười, nhún nhường nhìn móng tay

mình, nghĩ bụng “đồ đĩ” rồi trả lời đơn giản:

— Thôi nào, cậu thiếu gì người đeo đuổi…
— Ồ, mình ấy à… - người phụ nữ trẻ trả lời, vẻ cam chịu giả tạo.
Anh trai cô ta, Léon, thì quá thấp bé để làm một người đàn ông, nhưng

Yvonne lại khá xinh. Đối với những người thích gái đĩ, tất nhiên,
Madeleine thầm bổ sung. Cái miệng rộng, dung tục, sốt sắng khiến người ta
tưởng tượng ngay những điều tục tĩu, cánh đàn ông đâu có nhầm, ở tuổi hai
lăm, Yvonne đã quyến rũ nửa câu lạc bộ Rotary. Madeleine hơi phóng đại:
nửa câu lạc bộ Rotary thì hơi quá. Của đáng tội, ta có thể hiểu rằng cô cũng
nghiêm khắc: Yvonne ngủ với Henri mới được hai tuần nay và cái cách lao
nhanh như thế đến nhà vợ y để thưởng thức xem sự thể thế nào là quá sức
sỗ sàng. Còn hơn cả việc để cho chồng cô đè ra, bởi vì việc này tự nó có gì
khó đâu. Những cô bồ nhí khác của Henri thì tỏ ra kiên nhẫn hơn. Để
thưởng thức chiến tích của mình, ít nhất các cô này cũng biết chờ cho đến
khi có dịp, giả vờ tình cờ gặp chẳng hạn. Sau đó thì cũng thế cả thôi, mấy ả
thao thao bất tuyệt, vừa cười vừa làm duyên: “Ôi, chồng cậu tuyệt vời làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.