HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 226

21

C

hưa đến bảy giờ sáng mà rét ghê gớm. Từ cuối tháng Giêng, tiết trời

không còn băng giá - may là thế: nếu không đã phải vừa đi vừa cào tuyết,
bị cấm tiệt theo quy định - nhưng gió thổi rất lạnh, ẩm ướt, không ngừng,
kết thúc chiến tranh để có những mùa đông như thế thì thật là cơ cực.

Henri không muốn đứng chờ lâu, y thích ở lại trong xe hơn. Vả lại, cũng

không thực sự tốt hơn khi ngồi trong chiếc xe này, bạn được sưởi ấm phía
trên hoặc phía dưới chứ không bao giờ cả hai. Và rồi, dẫu sao, trong lúc
này, điều gì cũng khiến Henri bực tức, chẳng có cái gì ra hồn cả. Với những
nỗ lực mà y bỏ ra cho công việc, đáng lẽ y phải được yên ổn, không đúng
sao? Nhầm to, lúc nào cũng phải có trở ngại, bất trắc, y phải có mặt khắp
nơi cùng một lúc. Đơn giản thôi, cái gì y cũng làm một mình. Nếu như y
không thường xuyên đứng sau Dupré thì…

Dĩ nhiên, điều ấy không hoàn toàn chính xác, Henri cũng thừa nhận như

vậy, Dupré vất vả ngược xuôi, rất chăm chỉ và hăng say trong công việc.
Phải tính toán xem anh ta đã làm được gì cho mình, rồi mình sẽ bình tĩnh
trở lại, Henri nghĩ bụng, nhưng mà thế đấy, y nổi nóng với tất cả mọi
người.

Đó cũng là hậu quả của sự mệt mỏi, nửa đêm nửa hôm đã phải đi và con

bé người Do Thái đó đã rút cạn sức lực của y… Dù thế, chỉ có Chúa mới
biết là y không thích người Do Thái - những người trong dòng họ Aulnay-
Pradelle chống lại Dreyfus từ thời Trung cổ - nhưng con gái của bọn đó
đúng là những con đĩ thần tiên khi làm chuyện ấy!

Y bực mình siết chặt áo khoác và nhìn Dupré gõ cửa văn phòng tỉnh.
Lão gác cổng vừa mặc lại quần áo. Dupré giải thích, chỉ xe ô tô, lão gác

cổng cúi xuống, khum tay che mắt như thể trời đang có nắng. Lão biết.
Thông tin đi từ nghĩa trang liệt sĩ đến văn phòng tỉnh làm gì mất đến một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.