2
T
rung úy d'Aulnay-Pradelle, con người quyết đoán, man rợ và nguyên
thủy, chạy trên chiến trường về phía phòng tuyến địch với sự quyết tâm của
con bò mộng. Thật là ấn tượng, cái kiểu không sợ gì đó. Thực ra, chẳng có
gì can đảm lắm đâu, ít hơn ta tưởng. Không phải y anh dũng một cách rất
đặc biệt mà là y đã nhanh chóng tin rằng mình sẽ không chết ở đây. Y chắc
chắn như vậy, cuộc chiến này không phải để giết y, mà để mang đến cho y
những cơ hội.
Trong cuộc tấn công bất ngờ vào cứ điểm 113, tinh thần quyết tâm của y
dĩ nhiên nằm ở chỗ lòng căm thù bọn Đức trong y vượt qua mọi giới hạn,
hầu như mang màu sắc siêu hình, nhưng đồng thời cũng nằm ở chỗ cuộc
chiến đang đến hồi kết và y chỉ còn rất ít thời gian để tận dụng những cơ
hội mà cuộc chiến như thế này có thể mang lại cho một người như y.
Albert và những người lính khác đã linh cảm được điều đó: gã này có đủ
các đặc điểm của một kẻ cường hào, nhưng là một cường hào đã hoàn toàn
khuynh gia bại sản. Trong ba thế hệ trước, dòng họ Aulnay-Pradelle đã bị
trắng tay đúng nghĩa vì liên tục thua lỗ chứng khoán và vỡ nợ. Từ thời
hoàng kim của tổ tiên, y chỉ còn giữ được mỗi một cơ ngơi đã hoang tàn là
Sallevière, thanh thế của cái họ, một hai họ hàng rất xa, một vài quan hệ
bấp bênh và sự ham hố lấy lại vị trí trong một thế giới sắp nổi cơn cuồng
nộ. Y coi sự bấp bênh của số phận như một sự bất công và lấy lại vị trí của
mình trong bậc thang quý tộc là tham vọng lớn nhất của y, nỗi ám ảnh thực
sự mà y sẵn sàng hy sinh tất cả để đạt được, cha y đã tự bắn một phát đạn
vào tim trong một khách sạn tỉnh lẻ sau khi phung phí mọi thứ còn lại. Giai
thoại vô căn cứ kể rằng mẹ y, chết một năm sau đó, đã suy sụp vì sầu muộn,
chẳng có anh em hay chị em, viên trung úy này trở thành người mang họ
Aulnay-Pradelle cuối cùng và bối cảnh “khánh tộc” này khiến y có cảm