HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 259

điều đó khiến bạn phải bối rối, khó xử. Và suy nghĩ của bạn về việc phân
định cái đúng và cái sai lập tức bị lung lay. Thế nên khi bạn gặp một con
chó nhảy nhót như một vũ nữ và ngậm trong mõm một khúc xương trụ của
lính, bạn chỉ có thể điên tiết lên mà thôi. Bạn muốn tìm hiểu.

Joseph Merlin không chịu lên tàu và ở lại cả ngày để kiểm tra, để yêu

cầu giải thích. Schneider bắt đầu vã mồ hôi như vào mùa hè, Paul Chabord
hỉ mũi liên tục, chỉ có thượng sĩ Tournier vẫn tiếp tục rập gót mỗi khi
chuyên viên Bộ nói chuyện với mình, hành động đó đã ăn sâu vào gen của
anh ta và chẳng có nghĩa gì nữa.

Mọi người thường xuyên nhìn Lucien Dupré, người thấy viễn cảnh được

tăng đồng lương ít ỏi đang xa dần.

Về các bản kê khai, biên bản, danh mục thống kê, Merlin chẳng cần ai

giúp cả. Ông đi đi lại lại rất nhiều lần đến tận nơi tập kết quan tài, kho
chứa, thậm chí cả các hố chôn.

Rồi ông quay lại nơi tập kết quan tài.
Từ xa, người ta thấy ông lại gần, bỏ đi, quay lại, gãi đầu gãi tai, mắt đảo

ngược đảo xuôi như đang tìm cách giải một bài toán số học; thái độ dọa
dẫm đó khiến họ rất khó chịu, cái gã này không nói một lời.

Cuối cùng, ông mới nói, một từ:
— Dupré!
Ai cũng cảm thấy giờ phán quyết sắp tới. Dupré nhắm mắt lại. Đại úy

Pradelle đã nói rõ: “Hắn nhìn người ta làm, kiểm tra, nhận xét thế nào mặc
kệ, hiểu chưa? Ngược lại, quan tài là phải để chỗ yên ổn… Tôi tin ở anh,
phải không Dupré?”

Dupré đã làm đúng như thế: quan tài được chuyển đến kho của thành

phố, mất hai ngày làm, chỉ có điều tay chuyên viên Bộ, bề ngoài trông
chẳng đáng tin là thế mà lại biết đếm đi đếm lại, so sánh đối chiếu các
thông tin, và trong khoảng thời gian rất ngắn.

— Tôi thấy thiếu quan tài, - Merlin nói, - thậm chí tôi thấy thiếu rất

nhiều và tôi muốn biết các anh đã tống đi đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.