HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 276

— Em có đòi hỏi gì hơn ngoài việc được giúp anh đâu, chính anh không

chịu đấy chứ! Lúc nào anh cũng trả lời là anh chẳng cần ai hết.

Henri hít một hơi thật sâu. Trả lời thế nào đây? Ferdinand Morieux là

một kẻ đần độn còn Léon là một kẻ bất lực, không thể hy vọng điều gì ở họ.
Thực ra, nếu không phải là tên của anh ta, là các mối quan hệ của anh ta, là
tiền của anh ta, toàn những thứ hoàn toàn độc lập với con người anh ta, thì
Léon là cái thá gì? Một kẻ bị cắm sừng, chấm hết. Henri mới rời vợ Léon
chưa đầy hai tiếng đồng hồ… Vả lại, việc đó cũng cực lắm, lúc nào cũng
phải gỡ hai tay của cô ta ra vào lúc chia tay, lúc nào cũng là trò nhõng nha
nhõng nhẽo… Y bắt đầu chán cái gia đình này lắm rồi, thực sự là như vậy.

— Những việc đó quá phức tạp với cậu, Léon ạ. Phức tạp, nhưng chẳng

có gì nghiêm trọng cả, cậu yên tâm.

Y muốn làm người ta yên tâm nhưng thái độ của y lại gào thét điều

ngược lại.

— Nhưng mà, - Léon lại nói, - trên tỉnh, người ta bảo rằng…
— Lại gì nữa đây? Người ta nói gì trên tỉnh?
— Rằng đang có những chuyện đáng lo ngại!
Léon đã quyết tâm đấu tranh để biết, để hiểu, bởi vì lần này, vấn đề

không còn là người vợ thay lòng đổi dạ hay khả năng cổ phiếu của anh ta
trong công ty Pradelle tụt giá. Anh ta sợ bất đắc dĩ bị cuốn theo một vòng
xoáy ngặt nghèo hơn, bởi vì vấn đề chính trị đã xen vào chuyện làm ăn.

Anh ta nói thêm:
— Nghĩa trang là một lĩnh vực rất nhạy cảm…
— Thế hả? Hóa ra là “rất nhạy cảm” cơ đấy!
— Đúng như vậy, - Léon nói tiếp, - thậm chí còn đau đầu là đằng khác!

Bây giờ, chỉ sơ hở tí thôi cũng đủ gây tai tiếng! Với Phòng…

À, cái Phòng mới thành lập này! Vào cuộc bầu cử tháng Mười một vừa

rồi, cuộc bầu cử đầu tiên sau đình chiến, Khối dân tộc đã thắng tuyệt đối,
bởi vì gần như một nửa khối này là cựu chiến binh. Yêu nước, dân tộc chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.