HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 296

đã có thể dừng lại ở đó. Nếu việc chỉ liên quan đến hai người thì có lẽ việc
họ sẽ làm là nói với nhau vài câu tầm phào, sau những câu đó, mỗi người
hiểu những gì nên hiểu, rồi ông Péricourt sẽ đứng dậy, hôn lên trán con và
rút lui với niềm tin chắc không phải không có cơ sở là đã được lắng nghe
và thấu hiểu, chỉ có điều hôm nay, phải nói cho rõ ngọn ngành vì việc
không chỉ liên quan đến hai người. Và họ cảm thấy khó chịu vì trong sự
thân tình giữa họ, họ lại phải phụ thuộc vào một tình huống chỉ thuộc về
họ.

Thường thì đôi khi Madeleine sẽ đặt tay lên tay bố, nhưng thay vì thế, cô

chỉ im lặng thở dài; sắp phải đụng độ với nhau, có thể cãi nhau, mà cô
không hề muốn.

— Tướng Morieux đã gọi điện thoại cho bố, - ông Péricourt mở lời.
— Thế ạ… - Madeleine vừa cười vừa trả lời.
Ông Péricourt do dự, không biết nên cư xử ra sao, rồi ông chọn thái độ

hợp với ông nhất, sự cương quyết của bậc làm cha làm mẹ, uy quyền.

— Chồng con…
— Bố muốn nói con rể bố…
— Quả thật, bố muốn…
Thời mà ông muốn có con trai, ông mơ ước một thằng con giống mình; ở

một đứa con gái, sự giống nhau đó khiến ông bị tổn thương bởi vì đàn bà
con gái luôn hành động khác với đàn ông con trai, khi nào cũng vòng vo.
Chẳng hạn, cái cách ăn nói mờ ám đó, ngụ ý rằng không phải họ đang nói
đến những việc làm ngu ngốc của chồng cô, mà là những việc làm ngu
ngốc của con rể ông. Ông mím môi. Cũng phải cân nhắc xem “tình trạng”
của cô như thế nào, phải cẩn thận.

— Dù gì thì như vậy là không ổn… - ông nói tiếp.
— Gì thế ạ?
— Cái cách mà hắn đang quản lý công việc làm ăn.
Khi nói ra câu này, ông Péricourt không còn là người bố nữa. Ngay tức

thì, ông thấy vấn đề có thể giải quyết bởi trong lĩnh vực kinh doanh, vì đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.