HẸN GẶP LẠI TRÊN KIA - Trang 339

— Chẳng có gì khác, - Henri khẳng định. - Con hứa với bố.
— Lời hứa của anh…
Henri có cảm giác nụ cười của mình đang tắt, lão già này bắt đầu làm y

khó chịu với những nhận xét của lão! Mà rốt cuộc lão có quyền lựa chọn
không chứ? Với đứa con gái bụng chửa vượt mặt? Đánh liều làm hại đến
cháu trai của mình ư? Đùa! Pradelle nhượng bộ lần cuối cùng:

— Xin bố giúp con, cả con và con gái bố nữa…
— Đừng lôi con gái tôi vào việc này, tôi xin anh!
Lần này, Henri đã quá nản.
— Nhưng mà đúng như thế thật! Liên quan đến thanh danh của con, đến

việc làm ăn của con, tức là liên quan đến con gái bố và tương lai của đứa
cháu…

Ông Péricourt cũng đã có thể lên giọng. Nhưng ông chỉ nhẹ nhàng gõ gõ

tấm lót tay bằng móng ngón trỏ. Cử chỉ đó tạo nên một tiếng động nhỏ,
giống như thầy giáo nhắc nhở một học sinh nghịch ngợm. Ông Péricourt tỏ
ra rất điềm tĩnh, giọng nói của ông chứng tỏ ông rất bình tâm, ông không hề
cười.

— Chỉ liên quan đến anh thôi, và chẳng liên quan đến gì khác, - ông nói.
Henri cảm thấy có chút lo lắng xâm chiếm nhưng dù đã ra sức nghĩ ngợi,

y vẫn không biết làm thế nào ông bố vợ có thể tránh khỏi việc phải can
thiệp. Lão có khả năng bỏ rơi đứa con gái ruột của mình không?

— Tôi đã được báo về những khó khăn mà anh gặp phải. Thậm chí có

thể trước anh nữa kia.

Henri thấy khởi đầu này dường như thuận lợi. Sở dĩ Péricourt muốn làm

nhục y, là bởi lão sẵn sàng nhượng bộ.

— Tôi còn lạ gì nữa, tôi luôn biết anh là một kẻ đầu trộm đuôi cướp. Họ

tên có tiểu từ nhưng chẳng thay đổi được gì. Anh là một thằng trơ trẽn,
tham lam vô độ, tôi báo cho anh biết rồi anh sẽ phải gánh chịu một kết cục
tệ hại nhất.

Henri phác một cử chỉ để đứng dậy ra về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.