HẸN HÒ NƯỚC MỸ - Trang 62

Xập xòe trước sau dập dìu đàn ong thợ
Rủ mùa xuân trêu bà ngoại “xì tin”...
Những câu thơ bật ra tự nhiên khiến chú bé bất giác mỉm cười.
Tiếng cười của chú làm hai chú chim giật mình ngơ ngác.
Ánh nắng tưới đẫm trên cánh chúng, chan hòa, ấm áp.
À chim ơi, tớ sẽ chẳng buồn nữa đâu. Mùa xuân đến rồi, qua mùa xuân

này là tớ sẽ được về nhà thăm bố mẹ, thăm ông bà nội ngoại... Và tớ hiểu
rồi, nếu mình có thêm bạn thì mình sẽ có mùa xuân thôi. Như chim “miếng
vá” cũng biết rủ thêm bạn để đón mùa xuân, hôm nay tớ cũng sẽ gặp gỡ, sẽ
nói chuyện với những người bạn của mình. Như thế tớ sẽ bớt nhớ nhà và
thấy mùa xuân đẹp hơn.

Chú bé lặng lẽ mỉm cười một lần nữa trước khi quay vào nhà.
Và kìa, hai chú chim bỗng bay sà vào cửa sổ. Chim “miếng vá” chạm

vào thanh cửa e dè. Chú chim xanh đậu sát xuống mé cửa. Rồi chúng cất
tiếng, ríu rít, lánh lót, nghe như từng giọt âm thanh thả vào không gian yên
ả.

Chú bé lặng đi trong giây lát. Chú muốn chạy đến ôm hai chú chim nhỏ

vào lòng nhưng chợt nghĩ làm thế chúng sẽ sợ nên chú lại đứng yên.

Mùa xuân quả là kì diệu, chúng làm cho những con chim trở nên bạo

dạn và biết thể hiện mình.

Vậy nên chẳng có lí do gì mà mình lại ngại ngùng không dám bước ra

ngoài, hòa với thế giới sôi động ngoài kia.

Chú bé hít một hơi thật dài, mặc một bộ quần áo đẹp và mỉm cười.
Hôm nay chú mặc chiếc áo màu nâu có chiếc túi màu vàng ở ngực mà

mẹ mua tặng.

Chú bước ra ngoài cùng ánh nắng lộng lẫy chan hòa. Mẹ ơi, xuân đã về

rồi. Mẹ ơi, mẹ đừng buồn mẹ nhé, con đã hòa nhập với cuộc sống mới. Và
mẹ thấy không, chiếc túi áo màu vàng giống hệt “miếng vá” của chú chim
đã làm bạn cùng con. Con sẽ không để “miếng vá” nằm buồn đâu. Nó sẽ
thành ánh nắng vàng trên ngực áo con.

Và con biết thế nào mẹ cũng vui.
Chú bé vừa đi vừa nhún nhảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.