HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 108

Món bánh ngô đã giúp tôi khỏi chết đói, nhưng tôi vẫn thèm ăn khủng

khiếp, vì thế tôi xới tung đĩa burritos bằng một tay trong khi lợi dụng sự xao
nhãng của anh ta để lấy lại phần margarita của mình bằng tay còn lại. Thuận
hai tay cũng có cái ích của nó. Đó không chỉ là tôi có thể viết hay làm bất
cứ điều gì bằng tay trái, mà tôi còn hoàn toàn có thể lấy lại được chỗ
margaritas bị bắt cóc.

Như tôi đã nói rượu không quá mạnh. Nhưng lại có quá nhiều. Cho đến

khi thanh toán xong món burritos của mình, Tôi đã nuốt trôi khoảng nửa
chỗ đồ uống đó, và tôi cảm thấy mình rất hạnh phúc. Wyatt trả tiền bữa ăn
và vòng tay giữ quanh người tôi khi chúng tôi bước về phía chiếc xe tải. Tôi
chẳng hiểu tại sao; tôi không lảo đảo hay bất cứ cái gì hết. Thậm chí tôi còn
chẳng hát nữa là.

Anh ta nhấc tôi vào trong xe cứ như tôi không đủ khả năng tự chui vào

ấy. Tôi cười rạng rỡ với anh và quặp một chân vòng quanh người anh.
"Muốn tiếp tục không, anh chàng to xác?"

Anh ta nín ko cười phá ra cười. " Em có thể giữ ý tưởng đó đến khi chúng

ta quay trở lại nhà không?"

"Đến lúc đó có thể tôi sẽ tỉnh táo, và nhớ ra tại sao tôi không nên như

thế."

"Tôi sẽ nắm lấy cơ hội của mình." Anh trao tôi một nụ hôn dài. "Tôi nghĩ

là mình có thể thuyết phục được."

Oh, Đúng. Cổ tôi. Anh ta biết về cái cổ của tôi. Tôi có thể thấy tôi sẽ phải

đầu tư vài cái áo len cao cổ.

Cho đến khi chúng tôi quay trở lại qua cây cầu tới Wrightsville Beach,

cơn nóng bỏng hạnh phúc thay vì nhạt đi, lại khiến tôi buồn ngủ. Tôi chui ra
khỏi xe bằng nỗ lực của chính mình, nhưng, đang đi về phía cửa trước của
ngôi nhà thì Wyatt bế bổng tôi lên. "Lời đề nghị kia vẫn còn giá trị chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.