HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 126

và quay ra bắn trả sang bên kia đường, chỉ để hoàn tất nốt cái hình ảnh
tưởng tượng đó. Mặt khác, có lẽ tôi chỉ nên ngồi đây thôi, nó đỡ mất sức
hơn.

Bàn tay to lớn của anh thật dịu dàng, khi anh xoay cánh tay tôi lại để có

thể kiểm tra vết thương. Để tự mình, thì tôi chẳng nhìn được. Dù sao thì
trong tầm nhìn của mình, tôi có thể thấy có quá nhiều máu, và việc biết tất
cả số máu đó là của tôi chẳng dễ chịu chút nào.

"Cũng không tệ lắm," anh lầm bầm. Anh lại nhìn ra xem xét xung quanh,

sau đó đặt nhanh súng xuống để lấy từ túi ra một cái khăn tay, đặt nó bao
chặt quanh vết thương của tôi. Chỉ chưa đầy năm giây sau khi đặt khẩu
súng bự của mình xuống anh lại đã có nó ở trên tay. "Giữ cái này ấn vào tay
em chặt hết mức có thể" anh ta nói, và tôi với tay phải của mình sang để
làm như anh hướng dẫn.

Tôi vật lộn để không cảm thấy giận dữ. Không tệ lắm ư? Đó là câu nói

của tôi để thể hiện mình dũng cảm và né tránh cái việc bị bắn di, nhưng sao
anh ta dám? Tôi tự hỏi anh có phun ra như thế không nếu đây là tay của anh
ta và nó có cảm giác bỏng rát như hơ lửa, nếu máu anh ta đang thấm ướt
sũng quần áo và bắt đầu đọng vũng trên vỉa hè.

Huh. Cái phần đọng thành vũng trên vỉa hè có thể không ổn lắm. Có lẽ đó

là lý do vì sao tôi cảm thấy váng vất, nóng nực, và buồn nôn. Cũng có lẽ là
tốt hơn tôi nên nằm xuống.

Tôi để bản thân mình trượt sang một bên, và Wyatt tóm ngay lấy tôi bằng

bàn tay còn lại của anh "Blair!"

"Em chỉ đang nằm xuống thôi," Tôi bực bội nói. "em thấy mệt."

Đỡ tôi bằng một tay, anh giúp tôi nằm xuống vỉa hè. Cái nền nhựa đường

nóng và đầy sạn, nhưng tôi chẳng quan tâm. Tôi tập trung thở sâu và bắt
đầu nhìn chăm chăm lên cái màu xanh của bầu trời lúc chiều muộn phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.