HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 238

Tôi gật đầu, rồi sau đó anh ta kiểm tra xem tôi có bị thương bởi đai an

toàn không và quấn dải quấn quanh tay phải tôi để kiểm tra huyết áp. Đoán
xem chuyện gì? Không sao cả. Vì nhìn chung tôi không sao cả nên anh ta
chuyển qua những người khác.

Trong khi đó, một bác sĩ cứu thương khác làm việc với người phụ nữ

trong xe, trấn an cô. Wyatt quay trở lại vào ngồi xổm xuống cạnh tôi. "Điều
gì xảy ra vậy?" anh hỏi nhẹ nhàng. "Anh ở ngay phía sau em và anh không
thấy gì bất thường cả, nhưng đột nhiên em bắt đầu quay mòng mòng."
Trông anh vẫn tái nhợt và dữ tợn nhưng tôi lại hoa mắt nên tôi không chắc
lắm.

"Em đạp phanh để dừng lại ở biển báo Stop, bàn đạp bẹp dí xuống sàn xe

nhưng chẳng có tác dụng gì. Vì thế em ấn phanh khẩn cấp và đấy là lý do
em bắt đầu quay mòng mòng."

Anh liếc nhìn xe chiếc xe của tôi đang đậu ở làn phía xa xa, hai bánh

trước của nó chồm lên lề đường. Tôi theo hướng nhìn của anh, nhìn chằm
chằm vào cái đống đổ nát và rùng mình. Tôi đã bị đâm rất mạnh, đến mức
cái khung xe bị bóp méo thành hình chữ U, và bên phía ghế hành khách thì
không còn dấu vết gì nữa. Không nghi ngờ tại sao kính chắn gió lại bị vỡ
vụn. Nếu không nhờ có đai an toàn thì có lẽ tôi cũng như cái kính chắn gió
rồi.

"Gần đây em có gặp phiền toái gì với phanh xe của em không?"

Tôi lắc đầu. "Không. Và em vẫn đưa nó đi bảo dưỡng đều đặn mà."

"Người cảnh sát tuần tra đã lái xe đưa về chỗ của em cũng không báo cáo

vấn đề gì về nó cả. Cứ đến bệnh viện và kiểm tra..."

"Em không sao. Thật đấy. Các thông số sức khoẻ của em vẫn bình

thường, và ngoài việc bị cái túi khí đập vào mặt thì em không nghĩ những
chỗ khác bị làm sao cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.