HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 349

"Bởi vì em yêu anh và nó thật đẹp," tôi nói và khum tay gạt nước mắt.

Đôi lúc anh thực sự làm được những điều đúng đắn, và khi anh làm thế, nó
hầu như là quá sức chịu đựng của tôi. "Anh mua nó khi nào? Em không thể
nghĩ được ra anh có thời gian nào để mua nó."

Anh khịt mũi. "Thứ sáu trước. Anh đã mang nó theo mình cả tuần rồi."

Thứ sáu trước? Cái ngày sau khi Nicole bị giết? Trước khi anh theo tôi ra

chỗ bãi biển? Miệng tôi há hốc.

Anh đặt một ngón tay dưới cằm tôi và đẩy lên, khép miệng tôi lại. "Anh

đã chắn chắn ngay lúc đó rồi mà. Anh chắc chắn ngay từ khi nhìn thấy em
vào đêm thứ năm, ngồi trong văn phòng với mái tóc vểnh kiểu đuôi ngựa và
mặc cái áo buộc dây màu hồng làm cho lưỡi của tất cả những gã đàn ông
phải kéo lê dưới đất ấy. Anh đã quá nhẹ nhõm khi phát hiện ra em không
phải là người bị giết đến nỗi đầu gối cong hết cả lại, thế là anh biết ngay là
đã mất cả hai năm để đi trốn điều không thể tránh được. Anh đã xác định tư
tưởng ngay sau đấy để trói được em càng sớm càng tốt, và anh mua nhẫn
ngay ngày hôm sau."

Tôi cố gắng để tiếp nhận được hết chuyện này. Trong khi tôi còn đang

bận rộn để bảo vệ bản thân đợi đến khi anh quyết định là anh yêu tôi theo
cách mà tôi biết anh có thể cho phép bản thân mình hay không, thì anh đã
xác định tư tưởng xong rồi và loay hoay cố gắng thuyết phục tôi. Thực tế lại
xoay chuyển lần nữa. Cứ theo tiến độ này, cho đến cuối ngày tôi sẽ không
thể thật sự nhận thức được cái gì là thật, cái gì không nữa.

Đàn ông và phụ nữ có thể cùng thuộc một loài, nhưng đây là bằng chứng

hiển nhiên cho tôi thấy chúng ta Không Giống Nhau. Dù vậy nó không thực
sự thành vấn đề, bởi anh đã cố gắng. Anh đã mua một bụi cây cho tôi, đúng
không? Và một cái nhẫn lộng lẫy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.