HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 348

"Muốn gì?"

"Cái nhẫn đính hôn này."

"Oh, thì ra nó là thứ ở trong cái hộp hả? Anh ném nhẫn đính hôn vào em

ư?"

Đàn ông, đây quả là một tội lỗi lớn, tôi phải viết nó bằng chữ cái in đậm

trên chính trang giấy của nó, và đem ra dạy cho con của chúng tôi làm ví dụ
xem không nên làm cái gì như thế nào khi chúng lớn.

Anh ngước đầu cân nhắc nhanh về vấn đề này, và rồi nhìn tôi đứng chân

trần, bé tí trong cái áo choàng của anh, nheo mắt chờ đợi xem anh sẽ làm gì.
Anh thoáng cười nhăn nhở và đến bên tôi, giữ lấy tay phải tôi trong tay anh
và đưa nó lên khuôn miệng. Rồi anh trang nhã quỳ một bên chân xuống và
hôn tay tôi lần nữa. "Anh yêu em," anh nói trang nghiêm. "Em đồng ý lấy
anh chứ?"

"Vâng, em đồng ý," tôi trả lời cũng trang nghiêm như thế. "Em yêu anh."

Rồi tôi ném mình vào anh, chính nó là nguyên nhân làm anh mất thăng
bằng, và chúng tôi nằm ngả luôn ở sàn bếp, ngoại trừ lần này anh ở bên
dưới, nên nó vẫn ổn cả. Chúng tôi có hôn một chút; rồi tiếp nữa cái áo
choàng của tôi bị lôi tuột ra và những gì bạn có thể tưởng tượng là sẽ xảy
ra, đã xảy ra.

Sau đó anh đã phải tìm kiếm cái hộp nhung ở phía gần cửa, chỗ nó đã bị

văng ra khi anh làm rơi nó, và làm cái nắp bị bật tung. Rút ra một chiếc
nhẫn khảm độc một viên kim cương bên trên, đơn giản mà đẹp đến nín thở,
anh nhấc tay trái của tôi và dịu dàng lồng nó vào ngón đeo nhẫn của tôi.

Tôi nhìn cái nhẫn kim cương và nước mắt trào ra. "Hey, đừng khóc," anh

tán tỉnh, đẩy nghiêng cằm để hôn tôi. "Sao em lại khóc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.