HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 54

"Anh đã dùng vũ lực đẩy tôi ra khỏi nơi làm việc và đưa tôi đến một nơi

khác tôi không muốn. Nghe có vẻ giống như là bắt cóc tôi"

Anh ta khịt mũi và tiếp tục đọc danh sách những lời phàn nàn của tôi,

trong đó có cả ăn nói khó chịu, thái độ bẩn thỉu, và cư xử thô lỗ. Anh ta
thậm chí đã không cảm ơn tôi về tách cà phê. Ồ, cũng có những thuật ngữ
pháp lý khác trong đó như áp buộc, ép cung, sách nhiễu, từ chối không cho
tôi liên lạc với luật sư, tôi không để bất cứ chi tiết nào vuột đi cả.

Chết tiệt nhà anh ta, anh ta đã cười cho đến tận khi đọc hết cái danh sách.

Tôi không muốn thấy anh ta cười. Tôi muốn thấy anh ta nhận ra anh ta là
cái đồ đê tiện đểu giả gì.

"Tôi mua cho em lon Coke Diet," anh ta nói và trượt nó về phía tôi. "Em

có lẽ đã uống đủ cà phê rồi"

"Cảm ơn," Tôi nói, tô đậm thêm sự khác nhau giữa cách cư xử của anh ta

và của tôi. Tuy vậy tôi không mở lon đó ra. Bụng tôi đã cồn lên vì quá
nhiều caffeine rồi. Đồng thời, như một đề nghị hòa bình, lon Coke Diet vẫn
không làm nên làm nên trò trống gì, đặc biệt khi tôi biết thừa anh ta đã ra
ngoài để hít thở không khí trước khi quay lại thộp lấy và cố bóp cổ tôi. Lon
Coke là ý nghĩ vào phút chót, để làm ra vẻ anh ta chu đáo, trong khi thực tế
thì anh ta đang bảo vệ chính cái vẻ bề ngoài của mình, vì tôi chắc rằng cái
sự nghiệp của anh ta sẽ cuốn đi xuống địa ngục, nếu anh ta bóp cổ nhân
chứng. Không phải là tôi đã chứng kiến được gì nhiều nhặn lắm, nhưng
trong trường hợp này, tôi là tất cả những gì họ có.

"Bây giờ thì ra khỏi cái ghế của tôi"

Tôi thổi một lọn tóc cho khỏi vướng vào mắt. "Tôi chưa hoàn thành xong

bản danh sách. Trả lại giấy đó cho tôi."

"Blair. Ra khỏi ghế của tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.