HẸN MÁU - Trang 137

Mười hai

TỚI THĂM LISSA ĐEM LẠI CHO TÔI NHIỀU CÂU HỎI hơn là lời

giải đáp, và vì chưa có kế hoạch hành động cụ thể nào, tôi ở lại nhà Belikov
suốt mấy ngày tiếp theo. Tôi sinh hoạt theo lịch trình bình thường của họ,
ngạc nhiên thấy nó quá dễ dàng. Tôi cố làm cho mình có ích, thực hiện bất
cứ việc gì họ cho tôi làm và thậm chí còn trông đứa trẻ (dù tôi không thoải
mái lắm, khi mà chương trình huấn luyện giám hộ không dạy tôi nhiều về
các công việc ngoài giờ như trông trẻ). Yeva vẫn luôn để mắt tới tôi, vẻ
không đồng tình, nhưng không nói gì. Tôi không rõ bà muốn tôi đi hay đơn
giản đó chỉ là kiểu nhìn bình thường của bà. Những người khác gần như
không bao giờ lục vấn. Họ vui khi có tôi và thể hiện rõ trong từng hành
động. Viktoria đặc biệt thích thú.

“Em ước gì chị có thể về trường với chúng em,” Viktoria mơ màng.

Tôi và cô đã dành nhiều thời gian bên nhau.

“Khi nào em về trường?”
“Thứ hai, sau lễ Phục sinh.”
Tôi thấy hơi buồn. Dù tôi có ở đây hay không, tôi cũng sẽ nhớ cô. “Ồ

trời ạ, chị không biết là sớm thế.”

Một thoáng im lặng phủ lên hai chúng tôi, rồi cô nhìn tôi thật lâu. “Chị

có bao giờ nghĩ... ừm, chị có bao giờ nghĩ chuyện về học viện Thánh Basil
với bọn em chưa?”

Tôi tròn mắt. “Học viện Thánh Basil? Trường em cũng được đặt theo

tên thánh à?” Không phải ngôi trường nào cũng vậy. Adrian đã theo học ở
một ngôi trường ở bờ đông tên Alder.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.