HẸN MÁU - Trang 225

Tôi nhận ra tên Strigoi ngay lập tức. Khó mà không nhận ra; khuôn

mặt hắn ám ảnh những giấc mơ của tôi. Tóc vàng, dài khoảng bằng tóc
Dimitri, rủ xuống một bên khuôn mặt trông như ở độ tuổi đôi mươi lúc bị
biến đổi. Hắn đã từng gặp Lissa và tôi khi chúng tôi còn nhỏ, nhưng tôi chỉ
gặp hắn hai lần. Một lần khi chiến đấu trong sân học viện. Một lần khi gặp
hắn trong cái hang nơi bọn Strigoi ẩn nấp.

Hắn là kẻ đã cắn và biến đổi Dimitri.
Vừa thấy tôi, hắn đã trút cơn thịnh nộ lên Dimitri. “Cái quái gì thế?”

Tôi không khó khăn gì cũng hiểu được lời hắn. Hắn là người Mĩ. “Mày
nuôi thú cưng ở đây à?”

“Không phải chuyện của mày, Nathan.” Giọng Dimitri băng giá. Tôi

tưởng như lời nói của anh vô cảm. Giờ tôi nhận ra chỉ khó phát hiện hơn.
Rõ ràng trong giọng anh có sự thách thức, một lời cảnh cáo tên kia lùi lại.
“Galina cho phép tao.”

Nathan chuyển cái nhìn từ Dimitri sang tôi. Cơn giận chuyển thành

kinh ngạc. “Nó?”

Dimitri hơi chuyển mình, che chắn thẳng trước mặt tôi. Một phần tôi

muốn phản ứng rằng mình không cần sự bảo vệ của một tên Strigoi, dù... ồ,
giờ thì có.

“Nó ở trong ngôi trường bên dãy Montana... Chúng tao đã đánh

nhau...” Môi hắn cong lên, khoe ra những chiếc răng nanh. “Tao chắc đã
nếm máu nó nếu thằng nhãi Moroi dùng lửa không ở gần đấy.”

“Chẳng liên quan gì tới mày,” Dimitri nhắc lại.
Đôi mắt đỏ của Nathan mở to háo hức. “Mày đùa à? Nó sẽ dẫn ta tới

chỗ con bé Dragomir! Nếu ta kết thúc dòng dõi đó, tên chúng ta sẽ trở
thành huyền thoại. Mày định giữ nó bao lâu?”

“Cút,” Dimitri gầm gừ. “Đó không phải lời đề nghị.”
Nathan chỉ vào tôi. “Nó rất đáng giá. Nếu mày muốn giữ nó như kiểu

chơi trò điếm máu, thì chia sẻ đi. Rồi ta sẽ lấy thông tin và kết liễu nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.