HẸN MÁU - Trang 299

Tử tế à? Tôi nhìn Dimitri và thấy tim mình tan vỡ. Như khi nghe tin

anh chết một lần nữa. Tôi đột nhiên lo rằng mình sẽ khóc. Không! Không
một giọt nước mắt nào hết. Dimitri luôn nói về con mồi và kẻ săn mồi. Tôi
phải là kẻ săn mồi.

“Em đang toát mồ hôi. Sao thế?”
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Tất nhiên tôi toát mồ hôi. Tôi đang âm

mưu đâm người tôi yêu, hoặc người tôi nghĩ rằng mình yêu. Và cùng với
mồ hôi, tôi tin chắc mình đang toát ra mùi nóng nảy. Strigoi có thể ngửi
thấy tất cả.

“Vì em sợ,” tôi thì thầm. Tôi lật mình lại và chạm vào má Dimitri, cố

ghi nhớ toàn bộ dáng hình anh. Đôi mắt. Mái tóc. Xương gò má. Trong
tưởng tượng của tôi, tôi lật lại những nét mình còn nhớ. Đôi mắt màu sẫm.
Làn da rám nắng. Nụ cười ngọt ngào. “Em nghĩ... em nghĩ mình đã sẵn
sàng, nhưng việc thức tỉnh... em không biết nữa. Chuyện lớn quá.”

“Đó là lựa chọn tuyệt vời nhất cuộc đời em, Roza!”
Hơi thở của tôi dồn dập, tôi cầu mong anh tưởng đó là do nỗi sợ trước

sự biến đổi. “Nói lại cho em biết. Một lần thôi. Tại sao anh muốn thức tỉnh
em như thế?”

Một thoáng mệt mỏi trên gương mặt anh. “Vì anh muốn em. Anh luôn

muốn em.”

Tôi đã hiểu. Cuối cùng tôi cũng nhận ra vấn đề. Dimitri vẫn nhắc lại

cùng một câu trả lời, và mỗi lần, câu trả lời ấy đều khiến tôi không thoải
mái. Trước đây tôi vẫn chưa vạch rõ được. Giờ tôi đã biết. Dimitri muốn
tôi. Muốn như kiểu người ta muốn đồ vật hay đồ sưu tập. Dimitri tôi quen...
người tôi đã yêu và đã trao thân... sẽ nói rằng anh muốn chúng tôi ở bên
nhau vì anh yêu tôi.

Không còn tình yêu nữa.
Tôi mỉm cười, ghé lại và hôn anh nhẹ nhàng. Chắc anh vẫn nghĩ tôi

đang làm thế vì lí do thường lệ, vì sự hấp dẫn và khao khát. Thực ra, đó là
nụ hôn vĩnh biệt. Anh hôn đáp lại, đôi môi ấm áp và hào hứng. Tôi hôn lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.