HẸN MÁU - Trang 301

Hai mươi lăm

ĐÔI MẮT ANH MỞ TO KINH NGẠC, miệng há hốc. Dù đây không

phải là một chiếc cọc bạc, hiệu quả cũng không khác biệt mấy. Để đâm
được nó qua tim anh, tôi đã quyết đoán như lúc thực hiện cú ra đòn kết liễu.
Cuối cùng tôi phải buộc lòng chấp nhận cái chết của Dimitri. Đây là
Strigoi. Không có tương lai bên anh. Tôi không thể gia nhập hàng ngũ này.

Dù vậy tôi vẫn muốn nán lại và nằm xuống bên cạnh, hay chí ít cũng

đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra. Sau nỗi kinh ngạc ban đầu, toàn thân và hơi
thở của anh im lìm, tạo ra ảo giác về cái chết. Song tất cả chỉ là ảo giác
thôi. Tôi đã từng gặp trường hợp tương tự. Từ giờ cho đến lúc Dimitri hồi
phục và rút chân ghế ra còn khoảng năm phút. Không có thời gian cân nhắc
chuyện gì đã xảy ra hay đáng lẽ phải xảy ra. Tôi cần hành động ngay.
Không chần chừ.

Tôi lục khắp người Dimitri để tìm những thứ hữu dụng, và thấy một

chùm chìa khóa cùng ít tiền mặt. Tôi nhét chìa khóa vào túi và định bỏ tiền
lại nhưng nhận ra mình sẽ cần nó nếu thoát được khỏi nơi này. Tiền của tôi
đã bị lấy hết khi tới đây. Vì vậy tôi vơ một ít đồ trang sức trên bàn. Tìm
người mua thứ đồ này ở những thành phố lớn của Nga không khó, nếu tôi
tới được thành phố. Tôi đứng dậy khỏi giường và đau đớn nhìn Dimitri lần
cuối. Những giọt nước mắt kìm nén giờ chảy dài trên má. Đó là tất cả
những gì tôi cho phép mình. Một mai nếu có cơ hội, tôi sẽ đau đớn sau.
Trước khi đi, tôi do dự nhìn cái chân ghế. Tôi muốn mang nó theo, đây là
vũ khí duy nhất của tôi. Nhưng kéo nó ra cũng có nghĩa là anh sẽ thức dậy
trong phút chốc. Tôi cần thêm thời gian. Thở dài, tôi quay lưng lại, hi vọng
tìm thấy một vũ khí ở nơi khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.