HẸN MÁU - Trang 316

“Roza...” Anh nhẹ nhàng. “Anh biết em ở đây. Em không có cơ hội bỏ

chạy. Không có cơ hội trốn tránh đâu.”

Cái nhìn của anh ở tầm thấp. Anh nghĩ tôi đang nấp sau gốc cây hoặc

cúi xuống. Một vài bước nữa. Đó là tất cả những gì tôi cần ở anh. Nắm chặt
cái cọc, tay tôi bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng tôi không thể lau đi được. Tôi
đang đờ người ra, im lặng đến nỗi không dám thở.

“Roza...”
Giọng nói mơn man làn da tôi, lạnh lẽo và chết chóc, vẫn đang quan

sát xung quanh, Dimitri bước tới một bước. Một bước nữa. Và một bước
nữa.

Tôi nghĩ anh nhìn lên đúng lúc tôi nhảy xuống. Cơ thể tôi đâm sầm

vào anh, đẩy anh ngã ngửa trên đất. Anh lập tức tìm cách gạt tôi ra, cũng
như tôi tìm cách xuyên cọc vào tim anh. Các dấu hiệu tàn tạ vì chiến đấu
hiện rõ trên người Dimitri. Đó là cái giá phải trả khi đánh bại bọn Strigoi
kia, tôi nghĩ mình cũng không khá hơn chút nào. Chúng tôi vật lộn, và tôi
tìm cách rạch vào mặt anh. Dimitri gầm lên đau đớn nhưng vẫn bảo vệ
ngực. Nhìn xuyên qua đó, tôi thấy vết đâm lúc trước làm rách áo anh. Vết
thương đã lành.

“Em. Được. Lắm,” Dimitri nói, vừa tự hào vừa giận dữ.
Tôi không đủ sức đáp lại. Mục tiêu duy nhất của tôi là tim anh. Tôi vật

lộn để giữ mình đè lên anh, và cuối cùng, cái cọc đâm vào ngực anh... chỉ
có điều Dimitri quá nhanh.

Tôi chưa kịp đâm lút cọc xuống thì anh đã gạt tay tôi, đổng thời hất tôi

ra. Tôi bay văng đi một quãng, may chưa đập vào gốc cây. Lồm cồm bò
dậy, tôi thấy anh lao về phía mình. Rất nhanh... nhưng không được như
những lần trước. Chúng tôi đang tự sát trong lúc cố giết nhau.

Mất lợi thế, tôi lao vào đám cây, biết rằng anh ở ngay đằng sau. Tôi

biết anh sẽ chạy nhanh hơn, nhưng nếu dẫn trước dù chỉ chút ít, tôi có thể
tìm được một địa điểm tấn công tốt hơn và “Á!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.