HẸN MÁU - Trang 330

Đang đêm. Tôi không biết rõ tòa nhà nào, nhưng chẳng có gì quan trọng.
Lissa đang ở một nơi giống như tầng sáu, trên đôi giày cao gót, cười đùa
trong lúc nền đất tối đen đầy đe dọa trải ra phía dưới. Phía sau cô, tôi nghe
giọng Avery.

“Lissa, cẩn thận đấy! Cô không nên ở trên đó.”
Nhưng câu nói có hai nghĩa vẫn thể hiện rõ trong mọi việc Avery làm.

Dù cô nói những lời cảnh báo, tôi thấy sự liều lĩnh đang dẫn dắt Lissa, thủ
thỉ với cô rằng tiếp tục cũng chẳng sao và đừng lo lắng gì. Phép ép buộc
của Avery. Rồi tôi lại thấy cảm giác quét qua trong đầu, một giọng nói khó
chịu vang lên.

Lại là mày à?
Tôi bị gạt ra, trở về căn phòng ở Novosibirsk. Abe đang hoảng hốt,

tưởng tôi bị rối loạn tâm lí, còn Mark và Oksana đang cố giải thích mọi
chuyện. Tôi chớp và dụi mắt trong lúc lấy lại bình tĩnh, Mark thở phào nhẹ
nhõm.

“Nhìn người khác làm thấy lạ hơn là mình tự làm.”
“Cô ấy đang gặp rắc rối.” Tôi cố đứng dậy. “Cô ấy đang gặp rắc rối...

em không biết phải làm gì nữa...”

Họ nói đúng, không có cách nào tôi tới được chỗ Lissa bây giờ. Dù tôi

nghe lời Abe và liên hệ với học viện... tôi cũng không biết Lissa đang ở đâu
hay có ai định tin lời tôi nói. Tôi nghĩ tới chuyện quay lại và đọc vị trí Lissa
từ tâm trí cô, nhưng Avery sẽ lại gạt tôi ra. Từ những gì tôi thoáng cảm
nhận, Lissa không mang điện thoại di động - không có gì ngạc nhiên. Có
quy định rất chặt chẽ cấm điện thoại trong lớp học, vì thế cô thường để điện
thoại ở kí túc.

Nhưng tôi biết ai có điện thoại. Người đó sẽ tin tôi.
“Có ai có điện thoại không?”
Abe đưa điện thoại cho tôi, tôi bấm số của Adrian, ngạc nhiên vì mình

nhớ được dãy số đó. Adrian giận tôi, nhưng vẫn quan tâm tới Lissa. Anh sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.