HẸN MÁU - Trang 369

được.”

Tôi nhận ra rằng bà đã biết chuyện giữa Dimitri và mình. Tôi không rõ

tại sao. Hoặc bà đã nghe nói sau trận chiến; hoặc bà tự đoán ra. Dù sao trên
mặt bà cũng không có sự chỉ trích, chỉ có nỗi buồn và sự cảm thông chân
thành. Tôi gật đầu với Alberta và bước ra ngoài.

Hôm sau tôi tìm Christian, nhưng câu chuyện ngắn gọn. Cậu ta đang

muộn giờ gặp mặt các học viên của mình. Nhưng Christian ôm tôi và có vẻ
vui sướng thực sự khi thấy tôi quay về. Chúng tôi đã tiến rất xa khỏi sự hằn
học hồi mới gặp nhau.

“Đúng lúc lắm. Lissa và Adrian lo lắng cho cậu, nhưng không chỉ có

họ. Và có ai đó phải đặt Adrian vào đúng vị trí, cậu biết đấy. Không phải
lúc nào tớ cũng làm được.”

“Cảm ơn. Thật xấu hổ phải nói ra, nhưng tớ nhớ cậu lắm. Không có sự

mỉa mai nào sánh được với cậu ở bên Nga đâu.” Sự vui vẻ của tôi tắt ngấm.
“Nhưng vì cậu nhắc tới Lissa...”

“Không, không.” Cậu ta giơ tay tỏ ý phản đối, vẻ mặt đanh lại. “Tớ

biết cậu định nói gì.”

“Christian! Cô ấy yêu cậu. Cậu biết đó không phải lỗi của cô ây...”
“Tớ biết,” cậu ta ngắt lời. “Nhưng không có nghĩa tớ không đau khổ.

Rose, tớ biết bản tính của cậu là chạy tới nói điều mọi người e ngại, nhưng
xin cậu... không phải lần này. Tớ cần thời gian để làm rõ mọi chuyện.”

Tôi phải kìm lại vô số lời nhận xét. Lissa đã nhắc tới Christian trong

cuộc nói chuyện hôm qua. Chuyện giữa hai người là hối hận lớn nhất của
Lissa - là điều khiến cô hận Avery nhất. Lissa muốn tới gặp và làm lành với
Christian, nhưng cậu ta cứ giữ khoảng cách. Phải, cậu ta nói đúng. Đây
không phải chỗ cho tôi lao vào, chưa phải. Nhưng tôi cần họ làm hòa.

Vì thế tôi tôn trọng ý nguyện của Christian và gật đầu. “Được. Cứ tạm

thế.”

Câu cuối của tôi làm nụ cười của cậu ta méo đi một chút. “Cảm ơn.

Thôi, giờ tớ phải đi. Nếu cậu muốn chỉ cho bọn trẻ con cách đấm đá đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.