HẸN MÁU - Trang 372

“Đừng nói với con là...” Ôi trời. Làm sao tôi lại không phải con gái

ngoài giá thú của một hoàng thân giống Robert Doru? Hay kể cả con người
đưa thư cũng được? “Đừng nói với con Abe là cha con...”

Bà không cần nói. Vẻ mặt bà đã nói lên tất cả, mơ màng nhớ lại quá

khứ, một nơi và một lúc rõ ràng liên quan tới sự thai nghén tôi. Ôi!

“Chúa ơi,” tôi than. “Tôi là con gái của Zmey. Zmey con. Hay thậm

chí là Zmeyette.”

Bà chú ý tới câu nói của tôi. “Con đang nói cái quái gì thế?”
“Không có gì,” tôi đáp. Tôi quá choáng và muốn tiêu hóa thông tin

này. Tôi nhớ lại bộ mặt gian xảo râu ria của ông, cố tìm ra nét giống nhau.
Ai cũng nói tôi giống mẹ hồi trẻ... nhưng màu tóc và màu mắt sẫm... phải,
giống Abe. Tôi vẫn luôn biết cha mình người Thổ Nhĩ Kì. Đó là nguồn gốc
chất giọng lạ của Abe, không phải giọng Nga nhưng vẫn rất lạ lẫm với tai
tôi. Ibrahim là phiên bản tiếng Thổ Nhĩ Kì của Abraham.

“Làm thế nào, làm thế nào mà mẹ lại liên quan tới người như thế

chứ?”

Bà phản ứng. “Ibrahim là người tuyệt vời. Con không biết về ông ấy

nhiều như mẹ đâu.”

“Rõ ràng là thế,” tôi ngập ngừng. “Mẹ... chắc mẹ phải biết. Ông Abe

đó làm nghề gì?”

“Ông ấy là doanh nhân. Ông ấy biết và giúp đỡ rất nhiều người, chính

vì thế nên mới có sức ảnh hưởng như bây giờ.”

“Nhưng là loại doanh nhân gì? Con nghe nói ông ta làm ăn phi pháp.

Nó không... ôi Chúa ơi. Đừng nói với con là ông ấy buôn bán điếm máu gì
nhé?”

“Cái gì? Không. Tất nhiên là không.”
“Nhưng ông ấy có làm chuyện phi pháp.”
“Ai dám nói thế? Ông ấy chưa bao giờ bị bắt vì làm gì phi pháp.”
“Con thề, nghe như mẹ đang muốn đùa ấy.” Tôi không bao giờ nghĩ bà

sẽ bảo vệ một gã tội phạm, nhưng tôi hiểu hơn ai hết tình yêu sẽ khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.