HẸN MÁU - Trang 48

thể cô ở trong nhà tắm. Dù vậy tôi vẫn thấy không thoải mái. Cô cùng
nhóm giả kim kia vẫn là bí ẩn, và tôi đột nhiên lo lắng liệu cô đang âm mưu
chuyện gì. Phải chăng cô đi gặp một người cải đạo? Tôi quyết định đi tìm
cô.

Phải thừa nhận, tôi không biết cô ở đâu trên con tàu cỡ này, nhưng

logic chưa bao giờ khiến tôi nản chí. Lần này cũng vậy.

Thật may, ngay sau khi đi giày và bước vào hành lang sát phòng, tôi

nhận ra mình không phải tìm đâu xa xôi.

Hành lang có các cửa sổ xếp thành hàng, được những tấm rèm dày che

phủ, Sydney đứng quay lưng về phía tôi, lơ đãng nhìn ra ngoài, tấm chăn
trùm lên người. Mái tóc cô rối bời vì giấc ngủ và bớt ánh vàng hơn trong
ánh sáng nhờ nhờ.

“Này...” tôi ngập ngừng. “Cô ổn chứ?”
Cô hơi quay sang tôi. Một tay giữ chăn, một tay mân mê chữ thập trên

cổ. Tôi nhớ lại lời nhận xét của Adrian về tín ngưỡng.

“Tôi không ngủ được.”
“Có phải... có phải vì tôi?”
Câu trả lời duy nhất của cô là quay về phía cửa sổ.
“Nào,” tôi thấy tuyệt vọng. “Nếu tôi làm được gì... ý tôi là, ngoài

chuyện quay về và hủy chuyến đi...”

“Tôi chịu được mà. Chỉ là, ừm, mọi thứ thật lạ với tôi. Tôi vẫn đối mặt

mọi thứ với người như cô, nhưng không thực sự đối mặt với cô, cô biết
không?”

“Chúng ta có thể thuê cho cô riêng một phòng, nếu việc đó khiến cô

dễ chịu hơn. Chúng ta sẽ kiếm một tiếp viên, tôi có đủ tiền.”

Cô lắc đầu. “Đằng nào cũng chỉ còn một hai ngày thôi.”
Tôi không biết nói gì hơn. Có Sydney đi cùng không tiện cho lịch

trình dự tính của tôi, nhưng tôi không muốn cô chịu khổ. Nhìn cô nghịch
chữ thập, tôi cố nghĩ ra điều gì đó an ủi. Liên kết chúng tôi bằng quan điểm
về Chúa có thể là cách để chúng tôi gần gũi nhau, nhưng không hiểu sao,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.