HẸN MÁU - Trang 86

Tám

CÓ NHIỀU PHẢN ỨNG LẪN LỘN TRONG các thành viên gia đình

Dimitri. Một vài người khóc lóc. Người khác sững sờ. Và người khác - nhất
là bà Yeva và Viktoria - chỉ im lặng chấp nhận và kìm nén cảm xúc, giống
như những gì Dimitri sẽ làm. Điều đó làm tôi đau buồn chẳng khác gì
những giọt nước mắt, khi họ gợi tôi nhớ về anh quá nhiều. Trong gia đình,
Sonya - người về nhà ngay sau khi tin tức được thông báo - phản ứng dữ
dội nhất. Chị chạy vào phòng khóc lóc, nhất quyết không chịu ra.

Nhưng chẳng bao lâu sau, bà Yeva và Olena bắt tay hành động. Họ

liến thoắng nói tiếng Nga, rõ ràng đang bàn kế hoạch gì đó. Họ gọi điện, và
Viktoria được giao nhiệm vụ ra ngoài. Không ai cần đến tôi, nên tôi lang
thang trong nhà, gắng không cản đường.

Tôi ngắm nghía giá sách vừa rồi, lướt tay trên những cuốn sách bọc

da. Những cái tên viết bằng chữ Cyril, nhưng chẳng sao cả.

Chạm vào chúng và tưởng tượng Dimitri đã ôm chúng ngồi đọc khiến

tôi thấy gần anh hơn.

“Muốn đọc thứ gì nhẹ nhàng à?” Sydney đi tới đứng cạnh tôi. Lúc

trước cô không có mặt nhưng đã nghe tin rồi.

“Rất nhẹ nhàng, vì tôi chẳng hiểu gì cả,” tôi đáp, hướng về những

người nhà đang tất bật. “Có chuyện gì thế?”

“Họ đang lên kế hoạch cho đám tang của Dimtri,” Sydney giải thích.

“Hay đúng hơn, ừm, lễ tưởng niệm cho anh ta.”

Tôi nhíu mày. “Nhưng anh ấy chưa chết...”
“Suỵt.” Cô ngắt lời tôi bằng cử chỉ dứt khoát, cảnh giác nhìn những

người vội vã xung quanh. “Đừng nói thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.